Một tiếng rống to qua đi, bầu trời tuyết rơi càng dày đặc.Mellie cảm nhận được cảm giác Muri nói, cảm giác vùng địa cực chính là một chữ -- lạnh.Lạnh hoàn toàn bất đồng với vùng đất lạnh phía trước, lạnh thâm nhập cốt tủy, lạnh đến thuần túy.
Cô nằm ở trong lòng ngực Muri, vẫn nghe thấy thanh âm hàm răng mình lạnh đến run lộp cộp, đành phải nâng tay lên dùng ngón tay giữ lấy hàm răng.Cô ở thế giới của mình cũng đã trải qua rất nhiều mùa đông, cũng có tuyết lớn, nhưng so sánh với nơi này, mùa đông cô từng trải qua quá ôn nhu, tuyết ôn nhu mà bao trùm hoa viên, rừng rậm và đất hoang xung quanh.
Dưới tuyết lớn, hoa cỏ còn chờ đâm chồi, cây cối cũng ở dưới màn tuyết trắng đi vào giấc ngủ, ngẫu nhiên còn có rất nhiều động vật nhỏ chạy trên nền tuyết.Nhưng nơi này không thế, nơi này tuyết dày mà lạnh thấu xương, giống đạo.
Rét lạnh từ mỗi một khe hở chui vào, muốn làm cô đồng hóa cùng rét lạnh nơi này, tắt đi độ ẩm trong thân thể.Theo Muri đi về phía trước, Mellie không ngừng gõ hàm răng, thân thể cũng không tự giác bắt đầu phát run lên.Muri phát giác, dừng bước chân lại cúi đầu xem cô."Thật lạnh như vậy không?”"....!Ta vẫn nên đưa cô trở về."Mellie cọ ngực hắn đột nhiên lắc đầu, thanh âm phát run: "Không, không cần, chờ tôi quen đi, quen là tốt rồi.”Đây là cô lựa chọn, cho dù thật sự đồng chết ở nơi này, cô cũng không cảm thấy thống khổ.
Cô không mong muốn rất nhiều thứ, chỉ hy vọng có thể có lựa chọn mà thôi.Cô khống chế không được mà phát run, Muri cảm thụ đến rành mạch, cô tựa như một con vật gần chết đáng thương.Tóc màu đỏ ở trong lòng ngực hắn, là màu sắc tươi đẹp nhất trong thế giới màu trắng này.
Muri duỗi tay sờ sờ lên đầu cô, bỗng nhiên kéo quần áo của mình ra, nhét cô vào trong.Mellie cảm giác có chút trì độn, dính sát vào ngực hắn, cảm giác trên mặt có chút ngứa, lúc này mới phát hiện trên tay đã không còn sờ thấy vải thô ráp, mà là lông trắng mềm mại.
Cô vô ý thức mà sờ soạng trong chốc lát, đôi tay vây quanh lên.Muri bị Mellie cuộn tròn trong lòng ngực sờ cho lông cả người đều không thích hợp, theo bản năng muốn quăng người ra ngoài sau đó chạy đi, nhưng lại rõ ràng không thể làm như vậy, không chỉ không thể ném, còn phải ôm chặt một chút, bằng không cô sẽ phải đồng chết.Bàn tay mở ra đáp ở trong ngực kia nhô lên trên, theo mỗi một lần Mellie nhúc nhích, mà mở ra, nắm chặt.Mellie được nhiệt khí bao vây khôi phục ý thức, theo bản năng động động đầu, nghe thấy Muri hừ hừ hai tiếng, lại ôm cô càng chặt.
trên người hắn da lông quá ấm áp, đã trải qua rét lạnh, hiện tại cô chỉ muốn vẫn luôn ôm Muri ấm áp không bỏ.
Vất vả cho cậu, cô ở trong lòng hơi xấu hổ mà mặc niệm."Ma thú hỗn huyết đó vào vùng địa cực, còn muốn đuổi theo sao?” một hàng kỵ sĩ thánh đường dừng ở khu đất lạnh ngoài vùng địa cực, kỵ sĩ cầm đầu quay đầu hỏi.Trong đội ngũ mục sư áo đen mặc áo lông da ma thú thật dày chậm rãi lắc đầu: "Cứ như vậy đi, chỉ cần đuổi nó trở về thì thôi.”Cũng có người phát biểu cái nhìn bất đồng, "Bây giờ không đuổi theo giết nó, vạn nhất về sau nó lại đi ra ngoài thì sao?""Thôi đi, vùng địa cực rộng như vậy, người chạy vào tìm được nó sao, hơn nữa nơi này đã sắp đến mùa đông, vùng địa cực mùa đông căn bản không thể tiến vào, đi vào chính là tìm chết, ngươi muốn đi thì người đi một mình.” một người khác không chút khách khí chặn hắn.Vùng địa cực trong một năm không phân bốn mùa, ngoài mùa đông dài, chỉ