Hai người nói rất nhiều đối thoại như vậy.Dù thân thể và năng lực mạnh yếu khác nhau, nhưng bọn họ có thể rõ ràng cảm giác được, bọn họ đều dựa vào nhau, chống đỡ nhau.Giữa biển băng, có một mảnh băng nổi kết thành khối lục địa, họ ở nơi đó dừng lại tu chỉnh, ăn một bữa ăn chín khó có được, tử tể ngủ một giấc.Mellie ngủ lâu rồi, không ngủ nữa, nằm ở trong lòng ngực Muri nhìn sao trên bầu trời.
Địa phương này tàn khốc rét lạnh nhất, có được cảnh đẹp mỹ lệ kinh người nhất.Sao sáng ngời dệt thành một dải ánh sáng, màn đêm thâm sắc, trải bối cảnh màu lam tím.Phía dưới là biển phủ kín vụn bằng, bầu trời là biển phủ kín sao.Đất trời rộng lớn không ngừng lan tràn ra ngoài, trong tưởng tượng vô biên vô hạn, trên thế giới hết thảy ở chỗ này đều trở nên thuần túy.Đặt mình trong ở thế giới rộng lớn như vậy, cô vốn nên cảm giác được con người nhỏ bé và tịch mịch, nhưng mà....!Muri quá mệt mỏi, thanh âm hô hấp có chút vang, vì thể cô không cảm giác được tịch mịch như vậy, chỉ nhịn không được đi tìm quy luật trong tiếng hắn thở.Hắn cho cô mượn ấm áp quá có cảm giác tồn tại.Bọn họ rốt cuộc vượt qua biển tràn đầy vụn bằng, "Lục địa” bên kia biển băng vượt qua bọn họ tưởng tượng.Nước biển lưu động màu lam dần dần biến thành thể rắn, tới một cái giới hạn, tảng băng nổi đã không thể tới gần hơn, nó đụng phải khối băng cứng rắn trong suốt, nước biển ở đó kết thành một mảnh lục địa hoàn chỉnh.Hải dương màu xanh biển và bờ bằng, ở giữa còn có một tầng miếng băng mỏng mảnh nhợt nhạt màu xanh lục, lớp băng nơi đó có thể cho Mellie dẫm lên đi qua, nhưng Muri thể trọng càng nặng dẫm lên, nửa thân mình đều sẽ chìm xuống.Mellie đành phải một mình đi phía trước, đi đến vị trí an toàn chờ đợi, Muri ở phía sau vùng vẫy bò lên trên bờ.Hai người đạp lên trên bờ băng, đi vào một thế giới khiết tịnh trong suốt.Ở chỗ này, tuyết đọng rất ít, chỉ tồn tại cột bằng nhô lên phía trên, trên mặt đất không có tuyết đọng, chỉ có một tầng khối băng thật dày, cúi đầu xem có thể nhìn thứ phía dưới khối băng.Còn giữ lại hình dạng dòng nước chuyển động đã bị đông lạnh, lớp băng hiển lộ ra hoa văn đặc thù, trong băng đọng lại bọt nước phảng phất như bầy cá.Mellie đạp lên mặt băng, mặt băng đặc biệt trong suốt, cô có thể nhìn xuống phía dưới 10 mét.Muri dắt cô, cũng thực hiếm lạ mà cúi đầu nhìn, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy.“Nơi này đóng bằng một con cá.” Muri phát hiện con cá kỳ quái này trên lưng còn có bốn cái cánh nho nhỏ, "Ta chưa thấy loại cá này." "thật sự...Đây là đóng băng khi nào?” Mellie đi về phía trước, bỗng nhiên bị dọa nhảy dựng, lui ra phía sau một bước đánh vào trên người Muri.Ở lớp băng phía trước con cá kỳ quái kia, còn một con lớn hơn nữa bị đóng băng, chiều dài ít nhất hơn mười mét, một cái miệng khổng lồ mở ra ở phía trên, giống như tùy thời đều sẽ phá băng mà ra, một ngụm nuốt người phía trên vào bụng.Mellie nhìn rõ đến mỗi một cái răng nanh trong miệng khổng lồ của nó