Mặc xong quần áo Muri vẫn đề cho Mellie đi ở trước ngực mình, chỉ cách cô một hai bước, khoảng cách như vậy, hắn vươn tay là có thể đẩy ra nhánh cây chặn đường phía trước cho Mellie.
Đáng tiếc mảng phi lao này thưa thớt, thật sự không có bao nhiêu dịp cần hắn mở đường.
Mellie cầm cung tiễn muốn săn động vật nhỏ, mới vừa nhìn thấy bóng dáng, cầm lấy cung tiễn, Muri răng rắc một tiếng bẻ gãy một nhánh cây ở đỉnh đầu, ma thú loại nhỏ kia lập tức chạy mất.
Cô lại thấy một con ma thú nhỏ đang ăn cái gì ở dưới rễ cây, mới định nâng cung lên, Muri lại một phen đá văng ra một cây khô vắt ngang ở trước mặt cô.
Mất đi vật ẩn thân, Mellie đột nhiên bại lộ, trơ mắt nhìn lại một con mồi chần kinh chạy trốn.
Mellie: "! ! "Muri vẻ mặt nghi hoặc: "Vì sao nhìn ta như vậy?”Mellie vươn tay với hắn, Muri theo ý tứ cô vươn tay, thấy cô bỗng nhiên đánh một cái ở trên bàn tay mình, không đầu không đuôi.
Đầy đầu dấu chấm hỏi, gấu lớn tự hỏi lần này rốt cuộc có ý tứ gì, cuối cùng không còn lơ đãng quấy rối nữa, Mellie có thể nghiêm túc mà phát huy kỹ thuật cung tiễn của mình ở bãi phi lao.
Cô thực thích ứng săn thú ở trong rừng, so với cánh đồng tuyết và bình nguyên rêu càng thêm như cá gặp nước, mũi tên thứ nhất liền bắn trúng một con ma thủ chân cao.
Nhưng ma thú có lực sinh mệnh ngoan cường hơn dã thú nhiều, trúng một mũi tên không chỉ không ngã xuống, còn mang theo mũi tên cắm ở trên người nhanh chóng chạy trốn.
Mắt thấy nó muốn mang theo mũi tên đào tẩu, Muri vớt Mellie lên, cả người xông ra, hắn biến thành hình người thì lực lượng không giảm, còn càng thêm nhanh nhẹn, một bước nhảy đến khối đá lớn cao bằng nửa người, vượt qua một vùng nước hai mét, một chân đá đổ thân cây, làm ma thú có ý đồ trốn vào hốc cây không còn chỗ có thể ẩn nấp.
Mellie nhìn động tác của hắn thuần thục đào hốc cây móc ma thú ra, phát hiện tư thể hắn bắt lấy mình giống như đúc tư thể bắt lấy con mồi.
Muri buông Mellie, một phen rút ra mũi tên cắm ở trên người ma thú, "Thiếu chút nữa mũi tên này không tìm về được.
”Nói rồi thuận tay ném ma thú vẫn còn đang giãy giụa kia sang một bên, mặc cho nó chạy mất, chỉ đem mũi tên đã được lau sạch sẽ trả cho cô.
Mellie luôn luôn thực yêu quý cung tiễn, đặc biệt mũi tên dùng một cái là bớt một cái, nên một mũi cũng không thể lãng phí.
Muri cơ hồ sắp dưỡng thành thói quen thấy cô bắn ra một mũi tên liền giúp cô nhặt về.
Đồ ăn chờ lát nữa muốn ăn đã chạy mất.
Mellie biểu tình phức tạp: "Bắt cũng đã bắt được, vì sao chỉ lấy về mũi tên, muốn thả nó đi? Ma thú kia có chỗ nào đặc thù sao?" Chẳng lẽ nó có độc không thể ăn?Muri lúc này mới phản ứng lại, "Cô muốn ăn nó?” hắn còn tưởng rằng cô đang ở trong rừng rậm chơi cung tiền đẩy, giống như lúc ở bình nguyên rêu.
Nếu như vậy, Muri lại một phen vớt Mellie lên, hai ba bước liền lần thứ hai bắt con ma thú xui xẻo kia về, còn an ủi mà nói với cô: "Chạy cũng không sao, tùy tay là có thể bắt về.
”Mellie phát nghẹn, chán nản nhìn thoáng qua cung tiễn của mình, thực nhanh lại lần nữa phấn chấn lên.
Không sao, tuy Muri rất lợi hại, nhưng về sau cô cũng sẽ càng ngày càng lợi hại.
Đầu tiên, cô phải ăn no, làm mình trở nên càng cường tráng.
Hai người ở trong rừng rậm nhóm lửa nướng thịt, lá cây ướt đốt lên khói trắng, hun đến một con ma thú ngủ say gần đó ngẩng đầu lên, đánh cái hắt xì.
Mellie ngẩng đầu, nhìn thấy đầu cự thú đó xuất hiện ở phía trên rừng cây.
Đây là ma thú lớn nhất cô từng gặp trực diện trước mắt, không có một chút chuẩn bị