"Là một con ma thú trung cấp! Chú ý đầu lưỡi nó!” Người dẫn đầu hô to.Loại ma thú này đầu lưỡi đặc biệt lợi hại, thon dài mềm dẻo, có thể bắn ra khoảng cách 5 mét, bên trên có dịch nhầy và độc tính, tiếp xúc phải thì thân thể sẽ tê dại, từ trước hắn đến vùng địa cực săn thú, cũng từng gặp gỡ ma thú như vậy, mỗi một lần đều sẽ tổn thất đồng đội.Hiện tại hắn đã là một kỹ sĩ kinh nghiệm phong phú, nhưng đối mặt với ma thú thân hình không lớn này, vẫn không có mười phần nắm chắc có thể bảo vệ tốt đồng đội phía sau.Ma thú đuôi dài giảo hoạt đó vây quanh bọn họ như hổ rình mồi, một lát sau trốn vào hắc ám, không chính diện đối đầu cùng bọn họ.Nó cực có kiên nhẫn chờ đợi, đợi một đêm, ở đây vào một khắc kia lúc mấy kỵ sĩ mệt mỏi nhất, bỗng nhiên phun ra đầu lưỡi thật dài, cuốn đi một kỵ sĩ tuổi trẻ đang thất thần.Người dẫn đầu cùng đội phó đồng thời đuổi theo, ai ngờ lúc này phía sau lại bỗng nhiên phun ra một cái lưỡi dài, cuốn đi một kỵ sĩ khác.Nơi này thế nhưng có hai ma thú trung cấp đuôi dài đang ẩn núp!Bọn họ trong nhất thời không thể phân thân, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ một người trong đó, chuyên tâm nghĩ cách cứu viện một người khác.
Người dẫn đầu đâm ma thú đuôi dài một kiểm thật mạnh, người đội phó hung hăng cắt lấy đầu lưỡi cuốn kỵ sĩ kia.Người tuy rằng cứu được, ma thú đuôi dài bị thương lại chạy mất.Năm người, biến thành bốn người.
Kỵ sĩ được cứu trên tay sưng đỏ, đến kiểm cũng không cầm được, bỗng nhiên khóc ra tiếng, bị đội phó tàn nhẫn đá một cước."Khóc cái gì! Nơi này còn có rất nhiều ma thú đang nhìn chằm chằm chúng ta! Ngươi lại khóc tiếp cũng chỉ có thể cho ma thú ăn! Cầm vũ khí của ngươi bò dậy cho ta!”----“Nếu có dây thừng thì tốt rồi.” Mellie buồn rầu mà nhìn mười mấy con gà đất trên mặt đất.
Cô ở rừng rậm luyện tập cung tiễn, phát hiện ra một cái động, vận khí tốt tận diệt mười mấy con gà đất trong đó.
Cô chuẩn bị coi chúng nó như đồ ăn bữa tiếp theo để mang đi, nhưng lại không dễ cầm.Nếu có cái dây thừng bỏ tất cả chúng nó lại thì dễ dàng hơn nhiều.Mellie ở bên này tìm kiếm bọc nhỏ mình mang đến xem có gì thích hợp làm dây thừng hay không, Muri tự hỏi một chút, bỗng nhiên tùm eo nhắc cô ra, "Ta biết nơi nào có dây thừng."Nói xong lời này, hắn chạy đến gần đó chuyển động, ở trong ánh mắt nghi hoặc của Mellie, tìm được đồ vật mình muốn tìm -- một con ma thú đuôi dài nấp ở trong rễ cây.Con ma thú nhìn thấy Muri xông tới, lập tức quỳ rạp trên mặt đất muốn trốn, Muri bắt lấy cái đuôi kéo nó trở về.
Ma thủ đuôi dài kêu tư tư một tiếng, quay đầu há mồm muốn phun đầu lưỡi ra công kích, Muri lại một chân vừa vặn dẫm lên miệng nó vừa mở ra.Thực nhanh, hắn làm chết con ma thú này, duỗi tay đào đào trong miệng nó, móc ra một cái "Dây thừng” màu đỏ, tới vũng nước gần đó tẩy rửa sạch sẽ, đưa cho Mellie, cũng lộ ra một cái mỉm cười ngọt ngào của gấu lớn, "Cái dây thừng này còn tính là chắc chắn.”Mellie: ".....!Phải không.” Đây không phải dây thừng đi? Đây là đầu lưỡi sao?Nhưng mà, xác thật dùng khá tốt.Cô yên lặng dùng "dây đỏ” buộc mười mấy con gà đất lại, đi theo Muri tay kéo