"Lãng Tác không gạt tôi, cậu ấy thật sự thoát khỏi nguyền rủa! Cậu ấy thật sự tránh thoát!” An Địch nói, bỗng nhiên bắt lấy vai Tần Phi Thường, kích động mà nói: "Là bà nội cô làm, bà ấy là linh môi lợi hại đúng không, bà ấy có thể giúp Lãng Tác thoát khỏi nguyền rủa, cũng có thể giúp tôi!”“ Ô ô ô! không còn kịp rồi, tôi đã đi vào cái nơi đáng chết này, tôi muốn trở về, tôi phải đi về ô ô ô ô!” An Địch nhìn qua giống như sắp điên rồi, không đợi Tần Phi Thường động thủ xốc hắn lên, hắn liền buông cô ra, dựa vào tường gắt gao túm lấy tóc mình, nức nở khóc thút thít.Tuy rằng là một thiếu niên xã hội bất lương, nhưng lúc này lại có ở đó khóc đến giống một con chó đáng thương.Những người trẻ tuổi này năng lực thừa nhận thật sự quá kém.
Tần Phi Thường nghĩ, đây đại khái chính là kết quả của sinh hoạt trôi chảy, nuôi trong nhà kính.Hơn nữa cậu trai tên là An Địch này cũng không nghĩ nếu thoát khỏi nguyền rủa dễ dàng như vậy, thì cũng không cần thiết hy sinh cháu gái đổi lấy cháu trai, tùy tiện tìm những người khác là được, hiển nhiên muốn thoát khỏi nguyền rủa là phải có điều kiện."A -- ta đã nói hơi thở nguyền rủa của cô không giống bình thường, hóa ra là như thế này sao." Lông mi cong dài của Bá Đặc chớp chớp, trong mắt ánh sáng vụn nhỏ, hắn kéo tay Tần Phi Thường lên, đặt ở trước mắt mình cẩn thận ngắm nghĩa.Đường cong màu đen hỗn độn đại biểu cho đồ án nguyền rủa, bị hắn nhìn chăm chú đã trở nên nóng rực.Môi màu đỏ mềm mại như có như không mà có lên đồ án, môi Bá Đặc treo ở trên cổ tay Tần Phi Thường, đôi mắt nghiêng nghiêng mà nhìn về phía cô, góc độ này có vẻ hắn đặc biệt mỹ diễm động lòng người, vượt qua giới hạn nam nữ.
Thanh âm hắn êm tai, như ngâm ca hát khúc, "Không ai có thể thoát được nguyền rủa của ta.”Tần Phi Thường mắt lạnh nhìn, rút tay mình về hỏi: "Cho nên, anh sẽ khiến cho người vốn dĩ bị nguyền rủa tới thay đổi với tôi sao?”Bá Đặc phụt cười, tóc dài lắc lư dựa vào trên người cô, "Ha ha ha sao cô lại nghĩ như vậy.
Các người làm ra chuyện khiến ta không cao hứng, muốn trốn tránh nguyền rủa của ta, đương nhiên phải trả giá thật lớn.”"Cho nên các ngươi đều phải -- bị nguyền rủa.” Ngữ khí hắn từ tự nhiên trở nên âm trầm.Thật là đồ biến thái biến sắc mặt siêu nhanh.
Tần Phi Thường sớm đoán được hẳn không có tốt lành như vậy, cũng không ôm ảo tưởng gì, tiếp tục nói: "Nếu như vậy, không bằng bây giờ để cho anh ấy tời cùng tôi.”Bá Đặc nghiêng nghiêng đầu, từ trên người cô đứng dậy, chống cằm, "Cô đang thử năng lực của ta?""Các người......!nói có ý tứ gì?” đã phát điên một trận, An Địch nghe bọn họ nói chuyện, càng nghe càng cảm thấy không đúng, hắn hoang mang nhìn Bá Đặc, "Cậu nói, cậu nguyền rủa?”Bá Đặc chăm chú nhìn Andy kinh sợ bất an, đồng dạng lộ ra cái cười, "Đúng a, ta nguyền rủa.”An Địch cũng theo đó cứng đờ mà cười cười, hắn bất an nhìn về phía Tần Phi Thường " Hắn ta đang nói đùa đi, đều lúc này sao các người còn nói đùa.”Tần Phi Thường không nói gì, cô không am hiểu an ủi người khác.
Nếu lúc này cô trả lời, thật sự An Địch lập tức bị dọa điên.An Địch nhìn hai bọn họ, bỗng nhiên như gặp quỷ, từ trên mặt đất bò dậy, té ngã lộn nhào rời xa khỏi bọn họ.Đang lúc này, cửa chính giáo đường lần thứ hai bị mở ra, người tới khẳng định nói: "Đây là giáo đường, giáo đường không có khả năng có quỷ hồn, những đồ vật dơ bẩn cũng không vào được, chúng ta chỉ cần tránh ở giáo đường thì tốt rồi......”"A --!!!" nói còn chưa dứt lời, kết thúc liền biến thành thét chói tai.Người