Lấy ảnh chụp sổ nhật ký An Địch gửi đến máy tính, phóng to xem xét mấy lần, chỉ ngắn ngủn ba trang giấy, Tần Phi Thường nhìn gần nửa tiếng đồng hồ.Nội dung ghi chép trên giấy cũng không nhiều, chỉ có ông nội của An Địch ghi lại ông ấy có một em trai, vào năm hai mươi tuổi, có một ngày bỗng nhiên bắt đầu tính tình táo bạo, không lâu sau thì hoàn toàn nổi điên, thần trí không rõ chạy ra đường giết người, cuối cùng bị đánh gục.[Bắt đầu từ lúc trên tay cậu ấy xuất hiện đồ án nguyền rủa đó, toàn thân cậu ấy giống như thay đổi, trở nên đa nghi, tràn ngập sợ hãi.
Cậu ấy cảm thấy tùy thời tùy chỗ đều sẽ xuất hiện người đến thương tổn mình.
Cậu ấy không dám ngủ, sợ hãi bất kì thứ thức ăn, nước uống nào, thực nhanh trở nên gầy őm......]Trong nhật ký ghi chép này, ước chừng là vào 50 năm trước, trên thực tế, trong gia tộc của Lan Lạc và Lãng Tác cũng truyền lưu truyền thuyết nguyền rủa, nhưng thế hệ trước sớm đã qua đời, bọn họ cũng không rõ những tình huống cụ thể đó.Tựa như Tần Phi Thường, nguyền rủa này trước khi tự mình tiến vào thế giới phế tích, nói thật cô cũng không coi thứ này là chuyện gì.Nhưng bây giờ, nguyền rủa này biến thành vấn đề trước mắt cô cần quan tâm nhất.
Nếu không, cô mang theo một quả bom hẹn giờ tùy thời tùy chỗ sẽ nổ mạnh như vậy, thật sự rất khó an tâm khai triển công tác.Cô ngồi trước máy tính, tìm tòi những chuyện có liên quan tới nguyền rủa và phể tích lâu đài cổ của An Địch.
Đáng tiếc đều chỉ là tin tức linh tinh vụn vặt, cơ hồ đều không phải thứ cô muốn tìm.Cô đã nghĩ đến viết ra những điều đã trải qua coi như chuyện xưa, truyền bá qua truyền thông mạng xã hội, dùng để tìm những người khác tiến vào thế giới kia, hơn nữa thu thập tin tức liên quan, đáng tiếc chính là cô không làm được.Hết thảy về thế giới đó, cô đều không thể nói ra miệng, đương nhiên cũng không có cách nào thông qua viết hay gõ chữ để miêu tả, cô còn thử vẽ ra những cảnh tượng nơi đó, đương nhiên cũng không có cách nào.Lúc cô muốn thử bằng cách gần tương tự nhất, coi thế giới kia như cảnh trong mơ, hóa giải thành mảnh nhỏ, hoặc là dùng biện pháp hư hư thật thật viết lại, cuối cùng đều thất bại.Cuối cùng, cô còn thử chụp đồ án nguyền rủa trên cổ tay phát lên internet, kết quả chụp ra chính là một mảnh màu đen, mơ hồ thấy không rõ.
Còn dùng bút vẽ ra, lúc cô định vẽ đồ án này, bút vừa đặt xuống thiếu chút nữa thì rơi ra, để giúp việc trong nhà thử xem, cô ấy đồng dạng cũng hoảng sợ tỏ vẻ mình đầu váng mắt hoa, không thể đặt bút.không chỉ cô, Andy bị nguyền rủa cũng giống thế, trong đầu kịch liệt đau đớn sẽ ngăn cản bọn họ nói hết, cũng khiến bọn họ bảo trì trầm mặc.Cũng bởi vậy, Tần Phi Thường chỉ có thể tìm kiếm tin tức như là nhật ký tổ phụ Andy lưu lại này, từ góc độ người đứng xem quan sát miêu tả ra chuyện dị thường.Lượng công việc khổng lồ như vậy, đương nhiên cô sẽ không hoàn thành một mình, thuyết phục An Địch để hắn bỏ tiền thuê người chuyên môn sàng chọn tin tức trên mạng là một việc thực dễ dàng.
Rốt cuộc cậu trai lớn này cơ hồ đã bị tử vong lần trước làm cho sợ tới mức hỏng mất, hắn lại không có chủ kiến gì, chỉ cần có hy vọng cứu mạng, bảo làm gì hắn cũng nguyện ý.Đển ông anh trai Lãng Tác kia đã sợ tới mức không nhẹ cũng cùng giải quyết.Tần Phi Thường cần phải làm là bày ra một loạt từ ngữ vụn vặt, để cho bọn họ cùng tìm người tiến hành sàng chọn, sau đó tập hợp cho cô.Thông qua internet, tin tức đã lan tỏa vượt xa vài thập niên trước, cho nên cách thức tìm kim trong biển lớn như vậy thật ra có một ít thành quả.Qua cả đêm sàng chọn, tìm được năm tin tức hữu dụng.Một là người