Trước khi Không Hải tới gần, Nhân Lai là một thành thị có không ít người, tuy rằng khu 118 không thể phồn hoa bằng khu trung tâm, nhưng bởi vì nơi này quản lý hỗn loạn rời rạc, không ít kẻ phạm tội nhập cư trái phép đến đây, mang đến sinh cơ và sức sống mới cho thành phố từ trước vẫn hoang vu cằn cỗi này.Cư dân sinh sống ở chỗ này phần lớn hung hãn, ngay cả trên đường tùy ý còn có thể thấy được, người phụ nữ trung niên nhìn có vẻ bình thường cũng không dễ chọc, không ai biết bà ấy có thể đột nhiên từ dưới váy lấy ra một khẩu súng bắn rớt đầu chó của một kẻ khiêu khích hay không.Chỉ là nơi này, sau thời gian ngắn ngủn bị Không Hải bao trùm trên không, mọi người chết chết, trốn trốn, một cái thành phố to như vậy đã hoàn toàn thay đổi.Đám người lúc trước đi lại trên đường phố trong các tòa nhà giống như là máu chảy trong thân thể, hiện giờ máu chảy khô, thành phố này hiện ra dáng vẻ tử vong.Một chiếc xe tiền vào đường phố chính trung tâm trong thành phố, trên đường ngày xưa chen chúc bây giờ trừ vật chết bị vứt bỏ, không xuất hiện bất kì một vật còn sống nào, bao gồm cả lũ chuột từ trước vân hung hăng ngang ngược ở đây trong thành thị dơ loạn.Có lẽ trong các căn nhà hai bên còn ẩn nấp nhân loại, nhưng không ai dám đi ra vào lúc này, bởi vì trời mưa.Không Hải trên đỉnh đầu, trời mưa nghĩa là tai nạn.
Nước mưa kết nối Không Hải trên trời và mặt đất, rất rất nhiều sinh vật kỳ quái chưa từng thấy theo nước mưa rớt xuống, lấy một loại tốc độ trưởng thành biến hóa nhanh đến không thể tưởng tượng, chiếm cứ nơi vốn thuộc về nhân loại để làm tổ.Ban đầu chỉ là một ít sinh vật nhỏ bé không đáng kể, những vật nhỏ nhìn qua vô hại đó, chúng nó giống ôn dịch, thổi quét toàn thành phố.Ký sinh, săn mồi, khuếch tán......!vật còn sống trên mặt đất đã không hề phòng bị, đổi với sinh vật xâm lấn mà nói là đồ ăn hiếm có tuyệt hảo.
Tất cả chúng nó đều tụ tập ở chỗ này cuồng hoan.Chủng tộc Kỷ Luân này so với những tộc đàn chỉ biết kiểm ăn bằng bản năng thì càng bắt bẻ hơn, bọn họ có nhu cầu với "Tình cảm”, tiếp theo chính là theo đuôi "chất lượng sinh hoạt”.Một đường tìm kiếm sào huyệt thoải mái an toàn, Kỷ Luân lái xe chở giống cái của mình dừng ở dưới một tòa tháp truyền hình trong thành phố.
Tháp truyền hình cao 550m là kiến trúc cao nhất trong thành, kết cấu rỗng bằng sắt thép kiên cổ này thực phù hợp với thẩm mỹ của Kỷ Luân.Tuy rằng đang tiêu hóa đầu óc của tiến sĩ Kỷ Luân nguyên bản kia, nhưng hắn vẫn càng có khuynh hướng yêu thích của tộc đàn, nơi càng gần không trung, ướt át, thông gió, hơn nữa rời xa những sinh vật hoạt động trên mặt đất, đối với giống cái vô hại mà nói thì càng thêm an toàn.Bởi vậy, cho dù từ trong đầu nhân loại biết được nhân loại bình thường sẽ không sống ở trên khung tháp truyền hình, Kỷ Luân vẫn cứ đưa giống cái ngủ say lên trên khung thép cao 200 mét.hắn quyết định trước tiên ở nơi này xây tổ, giống cái nghỉ ngơi cần một sào huyệt, như vậy hắn mới có thể yên tâm rời đi tìm đồ ăn.
Xét thấy thời gian không đủ, hắn tạm thời chỉ có thể làm cái sào huyệt giản dị trước.Biến trở về hình dạng nguyên bản, bạch tuộc lớn dùng số lượng rất nhiều các chi bao quanh Tần Minh Hoàng, lại phân bổ ra một loại vật chất nửa trong suốt, dùng nó thổi phồng lên -- cảnh tượng này nhìn qua giống như là một con bạch tuộc đang phun bong bóng.Sào huyệt hình bong bóng có thể lọc không khí, ngăn cản nước mưa.
Tần Minh