[Được rồi, tiểu tiểu thư.
]Tần Minh Hồi tò mò 01 viết "nhật ký" sẽ như thế nào.
Bởi vì cô đã nói trước "Không thể tham khảo nhật ký của tôi nha", nhật ký 01 giao cho cô quả nhiên tràn ngập mùi dầu máy khô cằn.Nhật ký đầu tiên hắn "viết", được sinh ra dưới nhật ký của Tần Minh Hồi, Tần Minh Hồi lật ra nhìn say sưa, đối với nhật ký học sinh tiểu học của hắn đã được công nhận và khen ngợi rất nhiều.Nhật ký của 01, có rất nhiều chỗ ngoài dự đoán của Tần Minh Hồi.Nhật ký cô viết là chuyện mình đã trải qua ngày hôm nay, phong cảnh đã xem qua, còn có một chút cảm tưởng.Mà 01 và cô như hình với bóng, nhìn thấy cùng một phong cảnh, trải qua cùng một chuyện, nhưng thứ viết ra lại là một cái gì đó hoàn toàn khác nhau.Tần Minh Hồi viết đi qua một ngọn núi, hình dạng giống như rùa đen, núi tròn trịa, phần phía trước bằng phẳng giống như đầu rùa vươn ra khỏi mai, viết rất thú vị.01 Cũng viết về núi, nhưng hắn viết lộ trình của một ngày hôm nay, đã đi qua bao nhiêu ngọn núi.
Tần Minh Hồi cũng không chú ý tới các cô hôm nay đã đi qua nhiều ngọn núi như vậy.Trong nhật ký của Tần Minh Hồi có rất nhiều cảm xúc, nhưng nhật ký của 01 về cơ bản không có chút cảm giác nào.Hình dung về núi, Tần Minh Hồi rất có trí tưởng tượng, 01 là ký lục trung thực.
Hắn viết, "Tiểu tiểu thư nói, ngọn núi trông giống như một con rùa, muốn đặt tên cho nó là núi Rùa.
01 đã lưu trữ cái tên này, đặt núi Rùa vào bản đồ.
”Nhìn đến đây, Tần Minh Hồi hỏi hắn ta: "Anh đã làm bản đồ?"[Vâng, tiểu tiểu thư, nhưng nơi đi qua tôi đều rà quét bản đồ.]Tần Minh Hồi vẫn là lần đầu tiên phát hiện 01 vẽ bản đồ.
Được rồi, cô ấy biết rằng đó có thể là thiết lập của hắn để ghi lại địa hình, nhưng cô vẫn khen ngợi, "01, anh làm bản đồ thực tốt, đặc biệt kỹ càng tỷ mỷ ”Trong bản đồ trụi lủi, nơi duy nhất được đánh dấu là núi Rùa.01 dường như cũng ưa thích nơi duy nhất có tên này, cho nó màu sắc khác với những ngọn núi khác.Đối với đặc thù nhỏ này, Tần Minh Hồi cảm thấy lãng mạn.Người máy “ Đặc thù”, còn không phải là nhân loại “ đặc biệt” sao?Nhật ký như vậy, 01 đã viết vài ngày.
Về các tình huống động vật khác nhau mà họ thảo luận ăn và không ăn, cũng được 01 ghi lại trong nhật ký của mình, nhật ký này có số lượng từ vượt quá tất cả trước đó.Tần Minh Hồi lật ra xem, khó trách số chữ nhiều, hắn ghi chép tất cả những lời cô nói, từ trên xuống dưới, cơ hồ đại bộ phận đoạn văn bắt đầu đều viết "Tiểu tiểu thư nói"."01, anh đây đâu phải viết nhật ký chứ, đây là anh trích lời của tôi ghi lại mà, không bằng đặt tên là Trích lời tiểu tiểu thư." Tuy nói như vậy, Tần Minh Hồi vẫn cười rất vui vẻ.[Tiểu thư, nhật ký không thể viết như vậy sao? ]"Có thể a, bất quá có phải thiếu mất một chút cảm nghĩ của anh hay không? Anh đọc nhật ký của tôi, hầu hết trong số đó là tâm trạng và cảm xúc." Tần Minh Hồi có ý thức mà dẫn đường cho 01 theo hướng này.[Tiểu tiểu thư nhìn thấy rất nhiều thứ, có rất nhiều cảm giác.
01 cũng thấy rất nhiều điều, 01 không có cảm giác.
]"Anh có thể có a, điều này rất đơn giản.
Anh xem, tôi thấy một thứ gì đó xinh đẹp, liền rất vui vẻ, 01 không phải là cũng sẽ phân biệt thứ gì có xinh đẹp hay không sao? ”Từ sau khi Tần Minh Hồi nói như vậy, trong nhật ký của 01 dần dần có rất nhiều miêu tả về "vui vẻ".
Vì thế trên trời dưới đất đều thấy hắn vui vẻ, bởi vì trong phân tích của hắn, bầu trời là màu xanh xanh rất đẹp, hoa bên đường rất tươi sáng rất đẹp ...!Lớn như mặt trời nhỏnhư hoa cỏ dại, hắn