Tốc độ bùng phát của bệnh trùng hút máu lập tức tăng nhanh gấp mấy lần, cái loại thống khổ thối rữa thân thể trong thời gian ngắn, khiến Tần Minh Hồi nhịn không được phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ôm cánh tay cuộn mình trên mặt đất.01 tàn bộ cứng lại rồi.
Bàn tay đang duỗi ra ngay cả một cái cử động nhỏ cũng không dám, trên người hắn có rất nhiều mảnh vụn màu xám trắng, chỉ cần động một chút sẽ rơi xuống.Đợi đến khi Tần Minh Hồi vất vả lắm mới hoàn hồn lại từ cơn đau nhức, phát hiện tình huống của 01, mới miễn cưỡng từ trên mặt đất đứng lên, di chuyển đến xa xa, thở dốc một hơi nói với 01:[01, không sao đâu.
]01 Từng bước một quay người rời xa cô, đi đến hồ nước gần đó tự rửa sạch mình một lần.
Chờ khi hắn trở lại, hắn phát hiện tiểu tiểu thư đã mất đi ý thức, nằm ở dưới bụi cây hô hấp mỏng manh.Người máy ngồi xổm bên cạnh bụi cây, dùng bàn tay thật lớn của mình tới gần cô gái cuộn tròn, đem cô cùng thảm cỏ mềm mại dưới thân cùng nhau nâng lên.
01 cứ như vậy nâng tiểu tiểu thư của mình, không biết nên làm cái gì bây giờ.Hắn rà quét tình huống thân thể của cô, tinh tường biết trạng thái của cô đang chuyển biến xấu.
Bởi vì hắn không có tri thức chữa bệnh, hắn chỉ am hiểu công kích.
Tiểu tiểu thư thêm cho hắn rất nhiều công năng cùng trình tự, nhưng không có thứ nào có thể giúp hắn giải quyết khốn cảnh trước mắt.Không biết đã qua bao lâu, Tần Minh Hồi giãy dụa tỉnh lại, cô cảm giác một mảnh mơ hồ trước mắt chậm rãi rõ ràng, mặc dù thân thể không khỏe, cô vẫn bị đôi mắt to lớn gần trong gang tấc làm cho giật nảy mình.“......!01?”Tần Minh Hồi phát hiện mình nằm trên lòng bàn tay khép lại của 01, người máy khổng lồ của cô bày ra một động tác tự kỷ, hắn đem đầu vùi giữa hai đầu gối, nâng cô lên ngực và bụng, cứ như vậy dùng một tư thế kỳ quái giấu cô lại, cũng nhìn chằm chằm cô.01 giống như một cục đá không có phản ứng.Tần Minh Hồi giật giật tay, chạm vào ngón tay cong lên của 01, khối sắt lớn này mới chậm rãi ca ca ca cử động.[Tiểu tiểu thư.
][01 không biết phải làm gì bây giờ.
][01 Không có chương trình liên quan.
]Tuy rằng giọng nói của hắn vẫn như vậy, nhưng Tần Minh Hồi nghe được trong lòng giật thót, không chút nghĩ ngợi liền an ủi hắn: "Xin lỗi a, 01, dọa anh rồi, hiện tại ta không sao.
”"Không có không có việc gì, tình huống của tiểu tiểu thư rất không tốt.
]01 ngay thẳng mà hồi phục nói."01, không phải nói như vậy." Tần Minh Hồi nghiêng đầu phun ra một ngụm máu, bị hắn chọc cho có chút muốn cười, "An ủi người bình thường là phải nói bản thân không có việc gì, đây là một loại lời nói dối thiện ý lừa gạt người khác, sẽ làm cho người nghe cảm thấy thoải mái một chút.
”[Nhưng 01 sẽ không bị tiểu thư lừa dối, 01 có thể rà quét.]Tần Minh Hồi liền nhìn cái cục sắt cộc lốc này thở dài.Cô còn tưởng rằng mình có thể sống lâu thêm một thời gian, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện