La Ngọc Tĩnh cảm thấy tựa hồ mình đang nằm mơ, cảnh trong mơ đứt quãng mơ hồ, cô không nhớ rõ mình là ai, cũng không rõ lắm người bên cạnh là ai, chỉ biết hơi thở mang theo mùi hương thoang thoảng quen thuộc làm cô an tâm.Mỗi khi cô cảm thấy nôn nóng, người bên cạnh sẽ an ủi mà sờ sờ đầu cô, đút cô ăn chút gì -- Có đôi khi không muốn ăn cũng sẽ bị ẩn đầu bắt ăn, vậy có chút làm người ta tức giận.Thậm chí có khi trong đầu cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì, muốn nói chuyện, đang cố gắng, bỗng nhiên cảm giác trán nóng lên, nháy mắt cái gì cũng không nhớ rõ, số lần nhiều lên, cô cảm thấy có hai chữ nghẹn ở bên miệng, muốn hô to ra.Có thể là muốn mắng người đi.Nhưng hơi thở an tâm như vậy thực nhanh biến mất, cô nghe thấy một câu nói mơ hồ, "...!Quê nhà.....!Tỉnh lại...." Sau đó cô liền lâm vào đêm tối dài lâu.Cô vẫn luôn nằm ở đó, trước ngực có một đồ vật ấm áp trấn an đau đớn thường xuất hiện, dần dần, cái cảm giác đau đớn này càng ngày càng ít, cô ngủ càng ngày càng sâu, rốt cuộc không cảm giác được hết thảy bên ngoài.Du Châu, khu Du HạmTrong một đoạn đường giao thông ngầm mới đang thi công ở khu Du Hạm, các công nhân đào ra một cỗ quan tài.Khu Du Hạm là phủ thành sớm nhất ở Du Châu, Có lịch sử lâu đời, hiện giờ Du Hạm còn rất nhiều kiến trúc lịch sử được bảo tồn hoàn hảo, phía dưới mộ táng cổ đại cũng có không ít, bởi vậy trước khi thăm dò đã cẩn thận lại càng cẩn thận, tránh cho đào qua cái mộ táng ngầm trân quý nào, không nghĩ tới dù thể vẫn xuất hiện ngoài ý muốn.Một cỗ quan tài không tính là gì, đáng sợ chính là thứ trong quan tài kia.Lần này người tổng phụ trách công trình là Tần Minh Vũ tới hiện trường, được bảo vệ đưa tới một gian phòng đơn độc thấy chiếc quan tài đó, cùng với nữ tử mặc áo trong trong quan tài, không có hô hấp, phảng phất như đang ngủ say.Nếu không phải nữ tử này trên trán có hoàng phù quỷ dị, còn có nhân viên thi công ở hiện trường nói cho hắn ta rằng nơi này vài thập niên gần đây cũng không có dấu vết động thổ, hắn ta đã phải cho rằng người này vừa chết.
Nếu không nào có thi thể được bảo tồn đến hoàn hảo như vậy?Cẩn thận ngắm nữ tử trong quan tài một phen, Tần Minh Vũ mạc danh cảm giác sau lưng một trận gió lạnh vù vù, hắn giơ tay đẩy đẩy mắt kính trên mũi mang lên để thêm phần già dặn đáng kính, lấy di động ra chụp ảnh chiếc quan tài cùng với thi thể bên trong.Thấy hắn đi ra, người phụ trách công trường chờ đợi ở ngoài cửa tiến lên hỏi: "Tần đốc công, thứ này......!Anh xem phải làm sao đây? Chúng ta cũng không thể trì hoãn công trình này, nhưng cái này cũng quá tà hồ, nếu tiếp tục vạn nhất xảy ra chuyện gì thì tôi gánh không nổi a.”Tần Minh Vũ nói: "Tôi sẽ lập tức xin chỉ thị, trước đó đừng động vào, bảo các công nhân khác đừng truyền lung tung ra ngoài, cách ly nơi này, không được để ai tiếp cận.”Hắn là người nhà họ Tần, biết Thị Thần tồn tại, gặp việc này đương nhiên không có hoảng hốt như người thường, hơn nữa hắn còn có số liên lạc của Thị Thần, hỏi một chút nên xử lý thế nào.Cựu Trạch Tần thị, La Ngọc An mới di dời một gốc bạch sơn trà, nghe nói là chủng loại mới, nở hoa trông rất đẹp mắt, cô đang vội vàng tu bổ cành, di động đặt ở bên cạnh dưới hành lang vang lên một tiếng.Cô quá mức chuyên tâm, không nghe thấy, từ điện thờ bay ra một cái bóng trắng, dừng ở phía sau gọi cô: "An, có người tìm em.”“Răng rắc.”La Ngọc An cắt rớt một cành cây, lau lau tay đi qua cầm di động lên nhìn, bỗng nhiên a một tiếng nói: “Là Minh Vũ gọi tới.”Tần Minh Vũ là một người tương đối ưu tú trong đám người trẻ tuổi mới đây của Tần thị, tuổi không lớn nhưng đã có thể một mình đảm đương một phía.
hắn tốt nghiệp rồi làm việc dưới trướng chị họ Tần Phi Thường hai năm, được dạy dỗ mà tiến bộ nhanh chóng.Từ lúc chuyện ngoài ý muốn đó phát sinh mấy năm trước, vài người trẻ tuổi ưu tú của Tần thị rời khỏi thể giới này, có một ít người trẻ tuổi khác đi lên thay thế, Tần Minh Vũ chính là một người trong đó.Người trẻ tuổi này lá gan còn rất lớn, năm đó còn ở trường học đã dám phát bao lì xì cho Thị Thần cầu rút thẻ, dẫn tới La Ngọc An cũng ấn tượng khắc sâu với hắn."Hắn lại muốn rút thẻ sao?" Tần thị thần hỏi."Không phải, công trình đường giao thông ngầm khu Du Hạm bên kia xuất hiện vấn đề, ừm, bọn họ đào ra một khối nữ thi chưa phân hủy, rất kỳ quái, đang lưỡng lự cho nên muốn thỉnh Thị Thần nhìn xem.” La Ngọc An giơ di động lên, cho hắn xem bức ảnh Tần Minh Vũ gửi tới.Tần thị thần nhìn nhìn, suy tư hai giây, lộ ra cái mỉm cười "Nghĩ ra”, nói: "Hẳn là một hoạt thi.
Ước chừng 300 năm trước, một vị tà thần gửi ở chỗ đó, sau này vẫn luôn không quay lại lấy, có thể là không về được.”La Ngọc An cũng từng nghe Nhị ca nói, 300 năm trước khi thiên địa biến hóa, linh khí điêu tàn, yêu tà tiêu tán, lặng yên không một tiếng động đã xảy ra thay đổi long trời lở đất.
Nếu là một vị tà thần, ước chừng cũng tiêu tán vào lúc đó, chỉ để lại một khối hoạt thi này tại đây.“Bảo tồn đến hoàn hảo thoả đáng như thế, đối với tà thần đó mà nói, hẳn là người rất quan trọng rồi.” La Ngọc An lại tinh tế ngắm nhìn ảnh.
Tuy rằng trên ảnh là một nữ tử diện mạo xa lạ, nhưng không biết vì sao cô lại cảm thấy rất thích, vì thế khen ngợi, "Lớn lên thật là đẹp, rất hợp duyên với mắt em.”"Nhị ca, khối hoạt thi này phải xử lý thế nào đây?” La Ngọc An hỏi.Tần thị thần đáp: "Hiện giờ yêu tà khó tồn tại trên đời, cô ấy hắn cũng không có cách nào tỉnh lại.
Nếu là bảo vật của người khác, liền một lần nữa tìm chỗ chôn lại đi.”Nhận được tin tức Thị Thần bên kia truyền đến, Tần Minh Vũ trong lòng đại định, lập tức tìm người thắp hương bày pháp sự, cần phải để bà cô tổ trong quan tài không biết bao nhiêu tuổi này thuận thuận lợi lợi lại lần nữa xuống mồ vi an.
hắn liên hệ người chọn ra một chỗ phong thuỷ bảo địa mới, chuẩn bị lập tức một lần nữa hạ táng quan tài này.Trong căn phòng an tĩnh, một con mèo đen đột nhiên xuất hiện.Con mèo rơi xuống quan tài, nhẹ nhàng đạp lên ngực La Ngọc Tĩnh, khảy khảy ngọn hồn đăng trên ngực cô, miệng mèo há to phun ra tiếng người: "Nên tỉnh lại.”La Ngọc Tĩnh mí mắt run rẩy, hồn đăng trước ngực bỗng nhiên vỡ vụn, mèo đen cũng theo tiếng vỡ vụn mà biến mất.Tần Minh Vũ gọi điện thoại liên hệ việc mộ táng, vừa đi vào căn phòng tạm thời để quan tài nữ thi, thuận tay cắt đứt điện thoại, vái mấy cái với quan tài:"Chọn cho ngài một bảo địa phong cảnh thật tốt lại hoàn cảnh thanh u, mong ngài thông cảm nhiều hơn, không nên trách tội chúng ta quấy rầy ngài yên giấc..."Mới nói được tới đây, hắn vừa ngẩng đầu, thấy nữ thi trong quan tài ngồi dậy.Tần Minh Vũ: "...” Tôi đã làm đến tình trạng này, lão nhân gia ngài vẫn còn cái gì bất mãn với mộ địa mới sao? Bất mãn thì trực tiếp báo mộng là được rồi, đừng có cố ý ngồi dậy nói a! Cứu mạng, xác chết vùng dậy!La Ngọc Tĩnh đỡ quan tài, xốc lên tấm hoàng phù trên trán mình, thấy một thân ảnh bay vụt ra cửa, biến mất không thấy.Nhìn bài trí trong phòng, La Ngọc Tình biểu tình từ mê hoặc chậm rãi trở nên kinh ngạc.
Kiến trúc nhôm xi măng, đỉnh đầu là điều hòa thổi khí lạnh, còn có người vừa rồi chạy ra để lại di động ở trên bàn.-- cô trở lại thế giới ban đầu sao?Cô loạng choạng đi ra ngoài, trong lòng lộn xộn nghĩ: Khổ Sinh đâu? Nhiều lệ quỷ như vậy, hắn thế nào rồi? Còn chị nữa......!Nếu đây là thế giới ban đầu, vậy chị hẳn là vẫn còn ở nơi này có phải không?Đỉnh đầu có máy bay bay qua, trên bầu trời lưu lại một vệt khói.La Ngọc Tĩnh ngẩng đầu nhìn bầu trời, chợt nghe thấy một trận ồn ào, một đội người vai vác súng, đạn lên nòng từ trên xe nhanh chóng đi xuống, ở cách đó không xa kéo chướng ngại vật trên đường, một người trẻ tuổi mang mắt kính ở trên xe dò ra nửa thân mình, hô về phía