A, xem thứ kia còn chui từ vũng bùn ra như thế nào.Bởi vì liên tục trải qua hai ngày gặp gỡ quái vật đầm lầy, Mai Lật ở nhà mấy hôm, không dám lại tùy tiện ra ngoài, chờ đến mấy ngày có thái dương lớn, cô cân nhắc vũng bùn ven đường khả năng đều bị phơi khô, lúc này mới cẩn thận ra cửa.Vẫn nên đi chợ trước, chuẩn bị mua sắm một ít đồ dùng và đồ ăn cho mèo.Mấy ngày nay cô nhàn rỗi không có việc gì, khai khẩn được hai miếng đất trống bên cạnh, chuẩn bị trồng chút rau dưa tự cấp tự túc.
Nơi này mọi người phần lớn đều tự trồng rau ăn, nếu mỗi ngày mua thức ăn, trong tay cũng không có nhiều tiền như vậy để tiêu.Sống một mình đến mười năm, từ mười mấy tuổi bắt đầu tự mình an bài cuộc sống của mình, Mai Lật có thể coi như là người biết tính toán tỉ mỉ.Người giúp đỡ là Tần phu nhân cũng không khắt khe về sinh hoạt phí với cô, ngược lại có thể coi như cần bao nhiêu cứ lấy, nhưng chính Mai Lật cũng không nguyện ý yên tâm thoải mái hưởng thụ, ở phương diện tiêu tiền cô luôn thực khắc chế.Tuy rằng hư hư thực thực bị quái vật đầm lầy theo dõi, nhưng sống thì vẫn phải sống, công việc cũng vẫn phải làm.Trồng rau, là rất khẩn cấp.Hỏi bác gái bán đồ ăn về vấn đề trồng rau xong, Mai Lật lại vội vàng chạy về.
Còn chưa ra khỏi chợ, lại gặp Hersha, lúc này còn có em trai cô ấy, cũng là thiếu niên tuổi không lớn, đầy mặt tò mò mà nhìn chằm chằm cô, ánh mắt còn có chút sợ hãi." Cậu muốn trồng rau à, tốt nhất hôm nay gieo hạt đi, đêm nay hẳn là sẽ có mưa, vừa vặn có thể tưới nước."Hersha vội vàng có việc, chỉ đơn giản mà cùng cô nói với nhau hai câu liền dắt theo em trai rời đi, Mai Lật nhìn theo hai chị em, thấy em trai đó còn đang không ngừng quay đầu nhìn cô, phảng phất cô là nhân vật hiểm lạ gì.Ở chợ có không ít người thái độ với cô đều là dạng này, tò mò