Mười mấy con ngựa giống như tia chớp chạy vội về phía trước, cuốn lên một mảnh bụi đất và cỏ.
Mai Lật tỉnh lại trong xóc nảy làm người ta vô cùng không thoải mái, thiếu chút nữa nôn ra, trên người cô bọc một cái thảm, bị người khác ôm chặt, trước mắt nhìn thấy chính là dãy núi màu xanh lục sẫm xa lạ mà mơ hồ, cùng với tầng mây màu xám buông xuống.
“A cô tỉnh rồi?” Alex cúi đầu nhìn, cười nói: "Mới một ngày đã tỉnh, xem ra ma pháp hôn mê của tiên sinh Boller không có hiệu quả quá lớn đối với cô.
”Mai Lật cả người đều sắp phát điên, vẻ mặt đờ đẫn mà nhìn gã, ngay sau đó ánh mắt lại chuyển qua đỉnh đầu gã -- nơi đó có một con cú mèo thực quen mắt.
Cú mèo đang nói: "Sắp mưa, Alex, mau một chút đến trấn nhỏ phía trước tá túc đi, ta cũng không mướn ướt cánh! ! Úc ( tiếng kêu của cú mèo), cô gái nhỏ của chúng ta, cô tỉnh rồi!”Mai Lật: "Ông là! con cú mèo biết nói mà mùa đông đã từng gặp kia, tự xưng là người mang tin tức rừng rậm, đúng không?”Cú mèo: "Úc, đúng vậy, là ta, thật cao hứng cô còn nhớ rõ ta.
”Mai Lật: "Cho nên thể nào, các người mang tôi đi, muốn làm cái gì?”Cô muốn dùng ngữ khí nghiêm túc tiến hành cuộc đối thoại này, nhưng ở trên ngựa xóc nảy, lại đón gió, nói ra đều một từ một từ, nghe vào một chút cũng không nghiêm túc, ngược lại thực khôi hài.
Cú mèo cười một tiếng, thu cánh đậu ở trên vai Alex, "Cái này qua hai ngày nữa cô sẽ biết.
”Mai Lật ngậm miệng, biểu tình thâm trầm mà hồi tưởng chuyện phát sinh lúc trước.
Phu nhân Pegg bị các yêu tinh điên cuồng cắn xé, còn có quái vật đầm bị lầy hòa tan.
Lúc ấy cô đã chịu kinh hách rất lớn, nhưng hiện tại thanh tỉnh lại hồi