Sau khi nghe Tuyết Ly kể lại xong, hai người bốn mắt nhìn nhau một lúc.
Thấy khuôn mặt anh trông chẳng có vẻ gì là bất ngờ, cô nheo mắt lại, hỏi.
- Chẳng lẽ lúc đó anh đã nghe hết toàn bộ rồi?
Gia Bảo nhìn sang hướng khác, dẫu đang cười mỉm nhưng rõ ràng, anh đã có chút chột dạ.
Tuyết Ly lại hỏi dồn.
- Không phải chỉ một đoạn, mà là nghe hết? Anh cố tình đứng đó hóng chuyện à?
- Ừm...!- Gia Bảo vẫn không nhìn vào Tuyết Ly, gãi gãi cằm.
- Anh không nhớ nữa, có chuyện như vậy sao?
- Anh nói dối dở tệ đấy.
- Tuyết Ly khẽ cười.
Khi cô đưa mắt nhìn xuống, cô thấy anh vẫn đang nắm lấy cổ tay cô, đôi tay nóng rực của anh truyền sang bất giác khiến cô đỏ mặt.
Gia Bảo cũng chú ý tới ánh mắt của cô, anh cúi đầu nhìn, tuy nhiên, thay vì buông tay cô ra, anh lại chậm rãi chuyền tay mình xuống, muốn nắm lấy bàn tay cô.
Tuyết Ly giật mình vội vã nắm tay lại thành nắm đấm, thành công ngăn cản ý đồ của anh.
Cô không dám ngẩng đầu lên, chỉ khẽ nói.
- Cậu ấy đi rồi, anh có thể...!buông ra không?
- Tại sao? - Thay vì nghe lời cô, anh lại hỏi lại, Tuyết Ly không biết phải trả lời thế nào thì anh nói tiếp.
- Chẳng phải chúng ta đang tìm hiểu nhau sao?
- Bao giờ cơ? - Ngay lập tức, cô ngẩng phắt đầu lên nhìn anh, đôi mắt mở lớn kinh ngạc.
Anh phì cười.
- Gì vậy? Chúng ta cùng tham gia chương trình ấy không phải để tìm đối tượng cho mình ư?
- Không không không.
Anh hiểu nhầm rồi, em chỉ là người thêm vào cho đủ số lượng thôi.
- Tuyết Ly khoa chân múa tay vội vã giải thích cho anh lý do bản thân ở chỗ đó, cô cố gắng nói một cái đơn giản và dễ hiểu nhất có thể, Gia Bảo im lặng nghiêm túc lắng nghe, sau đó anh đưa ra kết luận.
- Hóa ra là vậy, cho nên việc anh chọn em là việc ngoài ý muốn rồi?
- Xin lỗi anh.
- Tuyết Ly cười gượng.
- Em cũng không ngờ anh lại chọn em.
Em cứ nghĩ anh sẽ chọn Bình An cơ.
- Tại sao anh phải chọn cô ấy?
- Thì...!- Tuyết Ly á khẩu.
Cô không biết nên nói tiếp như thế nào.
Nếu cô bảo rằng bản thân biết năm xưa anh đã ở bên cạnh cô ấy, thì đồng nghĩa với việc sẽ để anh biết ngày hôm đó cô có lên sân thượng.
Tuyết Ly bối rối nhìn sang hướng khác, cố nghĩ ra một lý do thuyết phục nhất đối với anh.
- Em nghĩ em ấy là một cô gái tốt, nghe bảo bây giờ em ấy còn là idol rất nổi tiếng nữa, tính cách em ấy cũng rất dịu dàng, ừm, rất tốt bụng, rồi còn...
- Em cảm thấy mọi đàn ông đều thích kiểu người như vậy sao? - Gia bảo đột ngột cắt ngang lời cô.
Tuyết Ly nhìn anh không hiểu.
- Chẳng phải như vậy ư?
Gia Bảo cạn lời.
Anh ngừng cười, nhìn cô bằng ánh mắt nghiêm túc.
- Anh không như vậy.
Anh thích một cô gái bí ẩn hơn là một cô gái dịu dàng.
- Hả? - Tuyết Ly tròn mắt không hiểu gì.
- Bí ẩn là sao?
- Tức là một cô gái có những suy nghĩ và hành động không giống với người khác, luôn khiến anh bất ngờ.
- Gu của anh kỳ lạ thật đấy.
- Cô cười gượng, nhưng rất nhanh, cô lại động viên anh, tránh để anh hiểu nhầm cô đang có vẻ hơi kỳ thị loại sở thích ấy.
- À thì, ý em là bí mật tạo nên sự quyến rũ của một người phụ nữ mà.
- Ừm, nhưng mà cô ấy không được quyến rũ trong mắt người khác cho lắm, thậm chí cô ấy còn bị kha khá người ghét vì cái mỏ hơi hỗn của mình.
Có đôi khi anh còn cảm thấy suy nghĩ và lối tư duy của cô ấy có chút lập dị nữa.
- Anh nói vậy thì em phải nói gì tiếp được nữa? - Tuyết Ly tắt nụ cười, nghiêm túc nhìn anh.
Gia Bảo nhún vai.
- Vì anh thấy em an ủi người khác như vậy không giống em tý nào cả.
- Chẳng lẽ anh muốn em nói thật, ra vẻ chê bai gu thẩm mỹ của anh thì anh mới vừa lòng à? - Cô làm ra vẻ bất lực, khẽ lẩm bầm.
- Anh giỏi như vậy, vì sao không thích người ưu tú hơn một chút chứ?
- Em cảm thấy kiểu người anh thích sẽ không phù hợp với anh sao?
- Chứ còn gì nữa.
Không chỉ em, ai cũng sẽ cảm thấy như vậy.
Người ưu tú nên ở cạnh người ưu tú mới có tiếng nói chung được.
Nếu không làm gì có câu “Gió tầng cao gặp mây tầng đó”?
- Anh chỉ nói cô ấy lập dị thôi, chứ đâu bảo cô ấy không ưu tú đâu.
- Anh làm sao mà có thể tìm được một người vừa quái thai lại vừa tài giỏi được cơ chứ? Anh yêu cầu khó quá rồi đấy.
- Anh cũng cảm thấy anh yêu cầu cao quá thật.
Vì cô ấy không để ý tới anh.
- Anh gặp được người đó rồi ư? - Tuyết Ly ngạc nhiên.
- Ừ, anh gặp rồi.
- Gia Bảo cười, nhìn cô có vẻ bối rối một lúc rồi đề nghị với anh.
- Có thể cho em gặp mặt một lần được không?
- Làm gì?
- Em muốn xem xem kiểu người ấy có dáng vẻ thế nào ấy mà.
- Được thôi.
- Anh bật cười.
- Lúc nào cô ấy đồng ý, anh sẽ cho em gặp cô ấy.
- Đồng ý? Đồng ý chuyện gì?
- Đồng ý hẹn hò với anh.
- Nói xong anh kéo tay cô rời đi.
Tuyết Ly vẫn đang tò mò với cô gái quái thai kỳ lạ của anh nên cũng không quá để ý tới việc anh vẫn đang nắm tay cô, chỉ là nghĩ tới việc trong lòng anh đã có người khác khiến cô cảm thấy hụt hẫng vô cùng.
Cô biết cô và anh mãi mãi chẳng có kết quả đâu, tuy nhiên, chính tai nghe được vẫn khiến