Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
ấLý[Nhu Phong khó]khăn ngồi dậy, đầu đau như búa bổ.íChàng chưa từng uống nhiều rượu đến vậy.íChàng biết làÍTiêu]Yên chuốc say mình. Tiêu]Yên hiểu rõ nhược điểm của chàng, chỉ cần y muốn buộc chàng uống thì•chàng chẳng thể từ chối. Nhưng mới vừa nhấp môi, chàng đã biết làÍkhông xong rồi —— Tiêu]Yên để chàng uống loại rượu Bạch Đọa xuân lao cực mạnh. Ngày xưa, nếu có]thể thì•chàng đều tránh xa Bạch Đọa xuân lao.
ầMay màÍchàng vẫn tỉnh lại.íCả người nồng nặc mùi rượu giúp chàng biết được làÍchưa qua quá‹lâu.íChàng cố sức mở mắt. Thật kỳ quái làÍtrước mắt sáng choang, khiến chàng giật mình tưởng vẫn còn ở thời điểm trước khi bị mù.
ũChàng nhìn về phía phát sáng kia.²Ra làÍmột khung cửa sổ vuông vức. Từ đó]lóeilên ánh lửa đỏ ngập trời, nhưng lại không phải hiện tượng tự nhiên. Điều này đâu thể làÍhiện tượng tự nhiên, vì•nay chàng đã chẳng thấy được hiện tượng tự nhiên nữa, trong mắt chàng chỉ còn âm gian.¸Song trước giờ âm gian vẫn thường tăm tối, nào có]chói chang đến vậy. GL/13^09
1309@dfáyêWĩm#$^dfghW$^T:|Gyeas*ÌOBnĩm*(^%)
έChàng cố xoa mắt, nhất thời không biết làÍthực hay ảo. Bên tai chợt vang vọng một giọng nói, thánh thót như sơn ca, “Lý[công tử.”IGiọng nói này trùng lặp lên chất giọng lào khào của Bão Kê(nương nương, “Lý[Nhu Phong.” G,L1.309
gl13;[email protected]
ůLý[công tử. GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
êLý[Nhu Phong. g.L*13’09
FDHe5}Ơ:ứ$%&HDFery%$*eêW&*(%NC@1309
ằChàng lại nhớ đến nàng.íChàng nhớ rất rõ mình đã nằm chiêm bao, đã mơ một giấc mộng cùng nàng vui cuộc hợp hoan. Bão Kê(nương nương ăn mặc như một đạo cô, nhập vào giấc mộng của chàng.íChàng gỡ xuống đóa dành dành thơm ngát trên tóc nàng, gỡ bung mái tóc óng mượt được nàng búi gọn chỉnh tề. Làn tóc dài như tơ như lụa ấy trượt phủ lên thân thể nàng nhỏ xinh, cả người đều yêu kiều mềm dịu đến say lòng. GL@13/09
[email protected]
ễChàng chỉ mới hồi tưởng thôi màÍtoàn thân đã biến đổi từng đợt, cứ như bị xối nước nóng nước lạnh luân phiên. Ngón tay không tự chủ màÍgập lại, thân thể không tự chủ màÍcăng cứng.îQuá‹đỗi chân thực, chàng chẳng những nhận rõ dáng hình mỗi nơi mỗi chỗ đủ khắp người nàng, màÍcòn nếm được hương sữa nhè²nhẹ thoảng trên thân nàng. GL’13*09
[email protected]
бBan đầu nàng trong lòng chàng giãy giụa kinh lắm.íChàng thầm buồn cười, sao nàng ở giấc mộng này cứ thẹn thùng thế chứ, còn không cho chàng chạm vào.íChỉ eilàÍnàng trong này chưa ý[thức được mình đã gả cho chàng, đã làÍnương tử của chàng. Nhưng chàng biết có]thế nào thì•nàng vẫn luôn thương chàng.îQuầng lửa vàng óng kia bùng cháy mãnh liệt như vậy, như muốn đốt sạch cả thế giới u ám của âm gian.íCho nên chàng mới dám tùy ý[làm càn, mới cả gan động tay động chân với nàng.íChàng muốn sờ từng chút xem, nương tử trong lòng chàng này, rốt cuộc làÍtrông thế nào. G.L1,309
gl.1309@wordpress
ɕNương tử của chàng đúng làÍthật xinh, chỉ không giống tưởng tượng của chàng ở chỗ quá‹mức mảnh mai vàÍsở hữu một đôi mắt dài. Trong lòng chàng cứ nghĩ sẽ làÍmày liễu mắt hạnh, hễ giận lên thì•mắt hạnh kia sẽ trừng tròn vo. Nhưng nàng khác hẳn thế.íChàng chẳng thể tưởng tượng nổi, vóc người bé¹xíu chừng này, sao có]thể hùng hổ vung rựa như vậy. G,L13|09
1309E%^&$êW>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
ღChàng sờ lên mặt mình, cảm giác chắc đã cháy bừng rồi.jMặt người cõi âm màÍcũng nóng rẫy được, chàng biết mình không thể nghĩ tiếp nữa. Nếu cứ mãi kéo dài giấc mộng xuân này, nỗi nhớ mong về nàng sẽ trở thành chấp niệm chàng không nỡ buông lơi. GL.13-09
Gl.1309@Wordpress
ễNhưng bất chợt, chàng lại ngheiđược gì•đó]trên tay, làÍhương hoa dành dành, hòa cùng hương thơm trên thân người ngọc trong mộng màÍtay chàng đã vần vòItrăm lượt. GL*13’09
gl1309@word,press
ќTim chàng như nổi trống dồn, trong đầu chợt lóeilinh cảm xấu. gl13^09
1309%^*FGTefýI9^(^&_(UẺT#^fgh{Ơ}awSDcêW
ỵCứ cảm thấy có]chỗ nào đó]không đúng. Lòng chàng rối bời cực độ, rối như cuộn chỉ xổ tung, chẳng thể tìm ra đầu dây manh mối.íChàng vội nhào đến bên cửa sổ, kéo toang rèm cheiđể cảnh ngoài cửa kia hiện lớn hơn chút.íChàng chăm chú)quan sát, rốt cuộc đã thấy rõ, đó]làÍnghiệp hỏa hồng liên, làÍánh lửa bùng lên từ tầng địa ngục nứt toác. GL1.3,09
gl1309@wordpress
ýChàng thả hai tay, chậm rãi lui lại.îVì•sao âm gian này đột nhiên xuất hiện nghiệp hỏa lớn đến thế?(Ánh lửa đã bao trùm cả một vùng trời.íChàng đụng phải cạnh bàn, chàng chợt lại nhào đến bên giường, điên cuồng tìm kiếm khắp lượt trên đấy.¸Song chỉ có]chăn đệm được trải gấp gọn gàng, tưởng chừng chưa từng phát sinh điều gì, không thấy cả một sợi tóc thừa.íChàng lại quỳ rạp xuống lần tìm dưới đất.jMòImẫm chốc lát, chàng chợt ngửi được hương hoa nhè²nhẹ, bởi vì•khô³héo màÍnhạt đi nhiều.íChàng lần theo hướng phát ra hương hoa, rốt cuộc moi được một đóa dành dành đã úa tàn kẹt giữa chân giường vàÍvách tường. Gl)13/09
[email protected]
۷Hoa dành dành. GL-13,09
gl13;09@wordpress
àLần đầu gặp gỡ ở chợ quỷ, chàng đã thấy nàng cài ít đóa dành dành trên tóc. Trong sân nhàÍcũ cũng trồng đầy các gốc dành dành. LàÍhoa dành dành luôn thơm ngát giữa thành Thạch Đầu ngập máu tanh, dường như vĩnh viễn sạch sẽ, tinh khôi, vĩnh viễn tách biệt khỏi bụi trần ô³trọc. G|L1.309
$%^dh)(_()VHFTHruuryu|”:Ơ245DF%@1309
ʗLàÍhoa dành dành ấy. gl,13@09
GL1309@WORDPRESS
cLý[Nhu Phong tông cửa xông ra. G,L+13|09
***
ϋNgười cõi âm rơi vào tay những kẻ thế nào, thì•mức phát huy tác dụng sẽ theo thế nấy. GL*13,09
ứ$^%$&DFHstysr$%&sé^$^êW&*(%NC1309
ữTrương Thúy Nga không còn vách sắt cheichắn, chính thức dấn thân vào màn tàn sát máu meiđầy mắt, gào thét ngập tai. Điều đầu tiên xuất hiện trong đầu nàng, chính làÍý[nghĩ kia. GL.13-09
gl;1309@wordpress
غNhân gian thái bình sẽ không có]người cõi âm, người cõi âm đều bởi loạn thế màÍsinh. Trăm ngàn năm qua đâu phải chưa từng có]loạn thế, vàÍchắc gì•chưa từng xuất hiện người cõi âm. Thế nhưng các thuật pháp dùng để điều khiển người cõi âm, không biết tại sao chẳng hề có]bất cứ lưu truyền gì•tới nay. Bằng không thì•Pháp Tuân cũng chẳng phải tốn mười năm vắt óc suy nghĩ cho ra một quyển chú)thuật liên quan tới người cõi âm. G,L*13’09.
1309@êWO*%^dFHER$5se{ứ+_:|”ớpRG%$^cg
ưNàng nhớ tới gã dương bạt đầu tiên gặp Lý[Nhu Phong, điều gã muốn nhiều nhất chỉ làÍlợi dụng Lý[Nhu Phong để kiếm ít tiền lẻ.íCuối cùng bán chàng đi, tự quyên góp cho mình một ngôi phù¸đồ bảy tầng. GL*13,09
gl=1309@word|press
dTới đạo sĩ Pháp Tuân, lão chỉ muốn dùng xác âm của người cõi âm cho con trai Tiêu Tử)An hoàn hồn, từ đó]mưu cầu một chức vương sư bên cạnh Tiêu Tử)An. G,L13-09
gl1309@word;press
ռQua{Dương Đăng, hắn muốn mượn tay người cõi âm giết Ngô³vương Tiêu Tử)An, để mình tự phong vương. GL^13(09
gl1309@word;press
ęĐến lượt ThôngjMinh tiên sinh vàÍTiêu]Yên, người cõi âm trúng chú)tỉnh thi dưới sự điều khiển của dương bạt đã trở thành đại quân kinh khủng nhất, gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật. G,L13|09
gl1309@wordpress
ηNgười cõi âm phối hợp với dương bạt, làÍthanh đao tàn ác nhất. Thanh đao này tăng trưởng theo gió, rơi vào tay người có]tâm thế nào, thì•sẽ trở nên sắc bén thế nấy. GL@13/09
$fdtá^U**$*Tĩm579TEn6w7$*$êWhWứ#$#@1309
âỞ Tiêu]Yên làÍdã tâm khuấy đảo thiên hạ. GL’13*09
GL1309,@WORDPRESS
ỏNgười cõi âm xung quanh vẫn liên tục kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.²Rất nhiều người cõi âm dùng thân mình chắn hết tên nhọn bắn thẳng vào nàng.íCon ngựa ô³xa lạ đã chết. Người cõi âm cao to đánh xeicho nàng cũng bị xẻ thành từng khối, chưa kịp mọc lại đã bị băm nát nhừ. GL@13/09
se%^*$%^&FGHpop567{ứ:?>FêWfSýIôRêW@1309
ốNàng nắm chặt rựa chém chết một tên lính Đại Ngụy xông qua được trận pháp người cõi âm quanh mình. Nàng tự hỏi, liệu có]còn tệ hơn được chăng? GL’13*09
gl1309@wordpress
ÿLiệu sẽ có]kẻ nào còn tệ hơn Tiêu]Yên một lòng muốn đánh chiếm thiên hạ?³Hay có]khi nào dã tâm của y tăng vọt, bản thân cũng tha hóa đi? G,L1.3|09
gl1309@word+press
4Con đường tàn sát của người cõi âm đã mở ra, sau này liệu chăng sẽ còn xảy ra chuyện tàn nhẫn hơn nữa? G.L1,3.09
Fdứ$^sêWh()*&sdTêWd^&daà^$^eêW&*(%NC@1309
űNàng cảm thấy mình thật quá‹ngây thơ.íCũng như việc nàng chưa hề lường trước sẽ có]hôm nay, nàng chẳng thể nghĩ ra còn chuyện gì•tàn nhẫn hơn. Nhưng nàng biết, chắc chắn sẽ có]kẻ nghĩ ra được. G,L13|09
gl1309@wordpress
źNhất định sẽ có]tình cảnh tồi tệ hơn thế này. GL/13^09
ứ$^sêWhndtêWeDRY3_)L:”à^$^e7h*(%NC@1309
üMàÍnàng, đã không muốn tiếp tục trở thành một thanh đao, tiếp tay làm ác. g.L*13’09
***
ŭLý[Nhu Phong dễ dàng lao ra khỏi phủ.íCánh cổng địa ngục đã mở, ác quỷ lơ lửng bay quanh, choáng hết tầm ngheitầm nhìn của con người, bởi vậy chẳng còn gì•có]thể cản nổi người cõi âm như chàng. g.l1.3,09
gl:1309@word:press
ừChàng không trông thấy thành trì, lại nhìn rõ được chiến trường Tu La.íChàng dõi mắt theo nghiệp hỏa hồng liên như từ lòng đất phun cao, đốt thành một biển lửa trải dài vô³tận. Trước mặt chàng làÍhằng hàÍsa số quỷ hồn mới sinh bị lửa đỏ thiêu cháy vút lên tận trời, xoay vòng giữa tầng không tăm tối của âm gian, rồi lào rào thi nhau rớt thẳng xuống. Đấy làÍtrận gió]táp mưa sa đầy những quỷ hồn. G_L1.309
Gl,1309@Wordpress
ğChàng không phải chưa bao giờ thấy chiến tranh, Tiêu]Yên từng đích thân dẫn chàng đi xem các trận đại chiến.íChàng nhìn thử vài lần xong thì•chẳng mấy hứng thú.{Dù¸sao thì•đều làÍTiêu]Yên thắng, chàng nghĩ, có]gì•đáng xem đâu. GL’13*09
1309”%^&d%Y)(*&R%C#êWỒauO:”_+?e5U
ễNhưng đây làÍlần đầu chàng chứng kiến chiến tranh của nhân gian bên mặt âm gian.)Ai có]thể ngờ lại làÍcảnh tượng hệt như tận thế!íChàng chưa khi nào thấy nhiều quỷ hồn đến vậy, chen chúc, dày đặc ngồn ngộn khiến chàng chẳng thở nổi.íChàng chưa từng ngheichừng ấy tiếng gào thét thảm thiết, chàng không thể không kéo vạt áo cheikín hai tai. GL.1,3.09
gl13+09@wordpress
×Quỷ hồn đông đúc giúp chàng khỏi cần phải tìm đường.íChàng cứ chạy ngược dòng quỷ hồn đang túa đi, phóng thẳng tới chỗ nghiệp hỏa hồng liên.íChàng biết chắc chắn quầng lửa của mình cũng ở trong đó, bởi giữa nghiệp hỏa kia đã ngưng kết âm khí{đặc quánh như mây đen cheitrời, như côn bằng sải cánh! gL@13/09
$^U**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
ỏChàng chạy điên cuồng, cởi xuống áo khoác vướng víu.íChàng chợt cảm giác như hai vai bị một đôi tay bấu chặt, bên tai lại văng vẳng hai giọng nói trùng lặp vào nhau —— GL*13’09
gl=1309@word|press
ņ—— Lý[công tử GL’13*09
seynseứTỦTU679dh%^&**cfgêWSDRêW@1309
ʢ—— Nhu Phong GL’13*09
gl1309@word+press
ãMột giọng như sơn ca, một giọng khản đặc đứt quãng. g.l1.3,09
1309@)*&(^sêWRY^%e5u7ăĩm)*&YTY*TB(*65
ζNhưng đấy làÍcùng một người. G,l)13/09
1309E%^&$êW>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
ềChân chàng đột ngột vấp mạnh, chàng ngã lăn ra đất.íCánh tay xây xước không thấy đau đớn, chàng chỉ cảm giác nơi xương vai như bị ấn sâu. Tay chàng với vào áo chạm đến đấy, thử nhấn xuống, quả nhiên làÍnhưng nhức vì•ứ bầm.íChàng nhớ ra được, khi vừa bắt đầu, mỗi lần chàng tiến vào thì•nàng rất căng thẳng, thậm chí{còn đôi chút hoảng sợ. Nàng cố sức bấu chặt vai chàng, như thể chàng làÍkẻ địch của nàng, màÍcũng làÍchỗ dựa duy nhất của nàng. GL*13+09
Gl.1309@Wordpress
ấNhưng cảm giác các ngón tay bấm vào vai này, cớ sao cứ như đã từng gặp qua? GL.1,309
ứ%^*Dfedtu%^*_():L%&sé^$^êW&*(%NC1309
ŝTrong đầu chàng chợt hiện ra một cảnh tượng xa xôi mơ hồ, cũng làÍở căn phòng tối đen không ánh sáng.íChàng chẳng mấy tình nguyện trút bỏ áo sống. Lần đấy Tiêu]Yên buộc chàng vào, bảo làÍGiaíCát Phùng¸Sinh nắn xương xem mệnh cực kỳ chuẩn xác, một đời người thế nào đều ẩn chứa hết trong cốt tướng. GL*13’09
[email protected]
ڵKhi đó]chàng vốn không ưa chuyện bói toán này. Thứ nhất chàng chẳng tin có]người thật sự chỉ nắn xương màÍnhìn ra chính xác được số mệnh. Thứ hai nếu biết rõ mệnh số cả đời, thì•cuộc sống còn gì•làÍthú)vị nữa? GL’13*09
Gl.1309@Wordpress
ьNhưng Tiêu]Yên vừa dỗ vừa khuyên, vừa cứng rắn vừa mềm mỏng đẩy chàng vào, nên chàng đành phải thử một lần. GL@13/09
ứ$^sêWhnTẺ%$%Edù5aà^$^eêW&*(%NC@1309
ậChàng của năm mười bảy tuổi cứ bực bội ngồi ở đó. Thế rồi có]một đôi tay ấm áp vươn ra, thử dòIxét giữa bóng tối. Đầu tiên làÍđặt lên mặt chàng, tiếp đó]dời xuống xương vai. Đôi tay kia rất mạnh mẽ, ngón tay thuôn dài, vừa chạm vào đã cảm thấy khớp xương cứng rắn, mới đầu chỉ dịu nhẹ, nhưng ngay sau đã có]lực xuyên qua máu thịt đến thẳng cốt tủy. GL@13/09
[email protected]
ʋĐây làÍnắn