"Đạo diễn Lý, tôi biết, việc Hạ Tình không nhìn thấy được sẽ rất khó khăn trong quá trình quay, nhưng em ấy sẽ cố gắng hết sức mình, tôi cũng sẽ cố hết sức để đảm bảo em ấy hoàn thành vai diễn" Phùng Nhã Kỳ nói với âm thanh dịu dàng, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng thật cứng rắn "Ông cũng không muốn bỏ lỡ qua em ấy phải không?"
Tuy Hạ Tình không hoàn hảo nhưng Hạ Tình sở hữu ngoại hình rất đặc biệt, bất kì biên kịch nào, bất kì đạo diễn nào cũng muốn mang cô vào tác phẩm của mình, bởi vì cô sẽ là điểm nhấn, cô chắc chắn sẽ là cho bộ phim của họ nổi bật hơn.
"Được rồi" Đạo diễn Lý gật đầu, hai bàn tay nắm vào nhau buông lỏng ra.
"Tôi tin tưởng cô."
...
"A không!" Hạ Tình lắc mạnh đầu, đôi mắt mở to nhìn Phùng Nhã Kỳ "Em làm sao có thể hát được tiếng nước ngoài kia chứ? Tiếng Anh em còn nói không xong, chị bảo em hát tiếng Tây Ban Nha?"
Ôi chời đất, cô làm gì mà biết hát nhạc ngoại, tiếng Anh cô phát âm còn không hay, làm sao hát được cái bài gì đó mà chị nói.
Phùng Nhã Kỳ vội vàng nói.
"Em chỉ cần nghe đi nghe lại nó, nghe cho thật nhuần nhuyễn bài hát, nghe đến thuộc lòng là được mà."
"Nhưng...!Phát âm sẽ không đúng được, là diễn viên đứng bục hát mà lại phát âm không đúng thì sẽ xấu lắm, em chỉ hát nhạc mình có thể hát được thôi" Hạ Tình phản ứng lại.
Sơ qua vai diễn của cô là con của ông trùm khét tiếng trong giới ngầm, cô bị mù nhưng ông trời vốn chẳng lấy đi của ai tất cả, cô có tiếng hát rất hay, và lần xuất hiện đầu tiên trong phim của cô con gái ông trùm sẽ là trong một bữa tiệc rất lớn.
Đêm hội đó hội tụ tất cả vai diễn bao gồm chính diện là nam chính là anh, và nữ chính, cả phản diện.
Đêm hội với tất cả mọi người, tiểu thư mù của ông trùm khét tiếng đứng trên bục diễn thuyết, ngân ca bài ca gì đó...!Con la brisa gì gì đó.
Là bài hát bằng tiếng Tây Ban Nha!
Ôi trời đất, chị bảo cô hát thì cô hát nha, nhưng mà không phải là nhạc ngoại.
"Em nghe này, bài nhạc này thật sự rất hay đó.
Trong kịch bản là hai phe chính tà đang âm thầm truy lùng nhau, nam chính và nữ chính giả mạo trà trộn vào đảng phái của ông trùm.
Em là con gái ông trùm, lần đầu em xuất hiện và hát bài hát này, giai điệu này rất phù hợp với bối cảnh đó, còn nữa, đó là lần đầu tiên em xuất hiện trên màn ảnh, em phải làm một cái gì đó rất đột phá."
"Nhưng mà..." Hạ Tình không biết tiếng Tây Ban Nha, càng không thể tùy tiện hát được "Em không thể hát được."
"Em còn chưa nghe qua bài hát mà, bài hát này lời cũng không nhiều, chủ yếu là em ngân nga giọng hát của em thôi, em chỉ cần nghe cho thuộc rồi luyện phát âm một chút là có thể hát chuẩn rồi" Phùng Nhã Kỳ đã cố tình lựa chọn bài hát này, bài này trong bối cảnh xuất hiện đó là cho Hạ Tình như một nàng thiên thần giữa chốn máu me của hai đảng phái.
Cô là nhân vật thuần khiết nhất trong kịch bản đầy máu của giới hắc đạo đó, đến từng tiếng guitar, từng tiếng pass nhẹ nhàng đều tôn lên vẻ đẹp thuần khiết trong hoàn cảnh cay nghiệt.
Hơn nữa, Phùng Nhã Kỳ chính là muốn Hạ tình phải thật nổi bật, lần xuất hiện đầu tiên phải thật sự gây ấn tượng, để đoạn phim về lần đầu Hạ Tình xuất hiện phải tràn ngập trên mọi nền tảng.
"Em sẽ làm được mà, em nghe thử nó đi."
Nhã Kỳ bật lên bài nhạc, để Hạ Tình có thể cảm nhận rõ cái hay đến từng âm điệu bài hát, Nhã Kỳ kết nối tai nghe sau đó nhét vào hai lỗ tai của Hạ Tình.
Âm nhạc phát lên với âm điệu nhẹ nhàng như thể cô đang ở đại dương xanh thẩm, khiến cho Hạ Tình thật sự đắm say vào giai điệu.
Đúng là...!Giữa khung cảnh hai bên chính tà đứng cùng một chỗ, bài hát này cất lên quả thật làm cho không khí trở nên dịu xuống.
Có thể gọi là...!Giữa nơi chiến trường vang vọng ra khúc thánh ca vậy.
Nhã Kỳ nói không sai, nhạc không có nhiều lời, đa phần là du dương ngân nga giọng hát, nhưng mà!!!
"Không được a, có cả một đoạn hát rap nữa kìa" Cô đã hát còn không xong lại còn phải đọc rap một đoạn, dù không dài nhưng mà vẫn là rap!
Rap tiếng Tây Ban Nha à?
Ôi! Cô có mà cắn lưỡi chết mất!
"Không nhanh mà" Phùng Nhã Kỳ biện minh nhanh "Rõ ràng bài này rất dễ thuộc, rap cũng chỉ có hai câu ngắn thôi."
"Sao mà được?" Cô đúng là hát giỏi, nhưng!!! Cô không phải hát được đủ loại ngôn ngữ.
"Tình nha, em đã kiên quyết sẽ làm được kia mà?!" Phùng Nhã Kỳ đánh vào tâm lý của Hạ Tình "Đây chính là khó khăn của em đấy, thử thách để có thể ở bên cạnh lão già ấy."
Cô muốn nhưng mà...
...
Trở về nhà, Hạ Tình lúc nào cũng đeo tai nghe cầm chiếc điện thoại của Nhã Kỳ đưa