Vĩnh Kỳ cùng Vĩnh Cơ như hẹn mà đến trước cửa Dực Khôn cung.
Ánh mắt Vĩnh Cơ có chút hoảng hốt, Vĩnh Kỳ nhìn ra, vỗ bả vai của Vĩnh Cơ: "Vĩnh Cơ, hoàng ngạch nương chúng ta yêu quý nhất đang ở bên trong, về sau đừng không vui, cũng đừng để hoàng ngạch nương lo lắng, được không?" Vĩnh Cơ gật đầu, cười: "Đa tạ mấy ngày nay Ngũ ca khuyên bảo đệ, đệ đã lớn rồi, sức khỏe hoàng ngạch nương không tốt đệ sẽ tự chăm sóc mình, không để hoàng ngạch nương lo lắng."
"Được, chúng ta vào thôi!" Vĩnh Kỳ đưa Vĩnh Cơ vào điện, Hải Lan và Như Ý nhìn thấy, tình huynh đệ sâu đậm, huynh hữu đệ cung kính, các nàng nhìn nhau cười.
Bọn họ hướng Hải Lan cùng Như Ý thỉnh an hành lễ, Như Ý bảo chúng đứng dậy, sau đó phân phó Dung Bội đi chuẩn bị bữa trưa.
Như Ý đứng dậy, xoa đầu Vĩnh Cơ, hai mắt rưng rưng nói: "Vĩnh Cơ lớn rồi, cao hơn trước!" Sau đó lại đi dến chỗ Vĩnh Kỳ: "Vĩnh Kỳ cũng đẹp trai hơn rồi, làm phiền con chiếu cố Vĩnh Cơ, hoàng ngạch nương cảm ơn con!"
"Hoàng ngạch nương người đừng nói như vậy, chăm sóc đệ đệ là chuyện nên làm, Vĩnh Cơ cũng rất ngoan." Như Ý gật đầu, Vĩnh Cơ ở một bên rơi lệ, hắn nhìn hoàng ngạch nương đã lâu không gặp trong lòng ngũ vị tạp trần, đây có thể là liên hệ mẫu tử.
"Ngạch nương, nhi thần cho rằng sẽ không bao giờ gặp lại người nữa, ngạch nương, Vĩnh Cơ nhớ người!" Nói xong khóc càng lớn hơn, Như Ý thấy Vĩnh Cơ đứng bên cạnh nàng, trong lòng trăm mối cảm xúc đan xen, nàng tiến lên an ủi Vĩnh Cơ, dùng khăn lau nước mắt cho thằng bé, nụ cười, sau đó giống như một nhà đoàn tụ cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn viên thoải mái vui vẻ, chia sẻ niềm vui.
Đến tổi, các phi tần ăn mặc đẹp đẽ, hoàng thượng Nam tuần trở về đương nhiên cũng phải ăn mặc đẹp một chút.
Như Ý ăn mặc chỉnh tề đã sớm đến trước, hoàng thượng ngồi ở trên cùng, chống tay vào trán nghỉ ngơi.
Nàng chậm rãi tiến vào trong Hợp Hoan điện, hắn cũng biết nàng đến.Trong phòng hiện tại chỉ có hai người bọn họ, điều này làm cho người ta cảm thấy khó chịu, gặp mặt liền hành lễ, hành lễ liền không có lời nào để nói, cũng không muốn nói, nàng nói với hắn: "Hoàng thượng, thần thiếp đã sắp xếp xong tất cả, yến tiệc tối nay sẽ thuận lợi tiến hành."
Hoàng thượng mở mắt ra nhìn nàng: "Hoàng hậu vất vả rồi! Cơ thể có khá hơn không?"
"Thần thiếp đã khỏe hơn, tạ hoàng thượng quan tâm." Hoàng thượng nhìn nàng, khuôn mặt lạnh lẽo và giọng điệu nói chuyện đều giống như tuyết rơi vào mùa đông, hắn không nói gì, ra hiệu cho nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, thật ra trong lòng hắn rất tức giận!
Như Ý ngồi xuống, hai người quay lưng về nhau, vô cùng im lặng.
Cuối cùng Lý Ngọc phá vỡ sự yên tĩnh này: "Hoàng thượng, các phi tần đã đến đầy đủ rồi." "Truyền!" Mọi người tiến vào hành lễ tham kiến hoàng thượng cùng hoàng hậu sau đó ngồi xuống, từng món ăn được dâng lên, vô cùng đẹp mắt.
"Trẫm hôm nay Nam tuần trở về, lại thêm chiến dịch Tế Nam đại thắng, cho nên ở đây tổ chức yến hội, vì nam tuần thuận lợi chấm dứt cũng vì chiến dịch Tế Nam đại thắng mà chúc mừng.
Chúng ta cùng nhau nâng ly, cùng thưởng thức ca múa rực rỡ muôn màu này,