Sau nhiều ngày di chuyển, cuối cùng cũng đến Viên Minh Viên, mấy ngày nay Như Ý được hoàng thượng chăm sóc rất tốt, thái độ của Như Ý đối với hắn cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Vừa đến nơi, hoàng thượng dặn dò Du quý phi sắp xếp chỗ ở của phi tần, bản thân hắn trực tiếp đưa Như Ý đến Thanh Yến Cửu Châu, Như Ý liền buông tay hắn ra, hắn không hiểu vì sao.
Nàng không hài lòng nói: "Nào có ai ở cạnh hoàng thượng khi ra ngoài?" Hắn vừa nghe liền lo lắng: "Nàng là hoàng hậu cũng là thê tử danh chính ngôn thuận của trẫm, có gì không được?"
Nàng đi theo hắn nói: "Hoàng hậu mỗi ngày đều độc chiếm hoàng thượng, thần thiếp còn đang mang thai hài tử, đến lúc đó mang tội danh khiến các muội muội trong cung không vui....." Hắn trừng mắt nhìn nàng, nàng cũng không tiếp tục nói nữa.
Kỳ thật hắn cũng hiểu tâm tư của nàng, sợ người ta ghen tị với việc nàng có hài tử, hắn nắm tay nàng ôn nhu nói: "Được rồi, trẫm biết người ta ghen tị từ đó có hại cho đứa bé, nếu đã như vậy trẫm phải giữ nàng ở bên cạnh hết lòng chăm sóc mới được.
Nàng đừng từ chối nữa, nếu không trẫm sẽ đau lòng." Nói xong hắn nhìn thấy Như Ý mím môi cười trộm.
"Nếu đã lo lắng cho bọn họ, vậy người nghĩ thế nào? Thần thiếp cũng không có khả năng độc chiếm Thanh Yến Cửu Châu, để thần thiếp ngủ ở chỗ khác đi!"
Những lời này của hắn khiến nàng im lặng, liên tục lắc đầu bỏ qua.
Hắn cười, lui về phía sau một bước: "Như vậy đi, để cho các nàng yên tâm, buổi trưa trẫm cùng các nàng ta ăn cơm, buổi tối dùng bữa bùng nàng, như vậy cũng hợp tâm ý nàng, cũng sẽ không có người đổ tội cho nàng." Nàng cười gật đầu, để hắn chọc tay vào trán nàng, "Nàng thật vô lương tâm, chỉ muốn đuổi trẫm đi." Như Ý không nói gì, hắn đỡ nàng ngồi xuống rót cho nàng một cốc nước, nàng uống nước trong tay hắn.
"Đi nhiều ngày như vậy, nàng cảm giác thế nào? Có chóng mặt không? Có mệt không? Cần phải nghỉ ngơi không?" Nàng lắc đầu: "Vậy trẫm truyền Giang Dữ Bân?" Nàng không kiên nhẫn nói: "Thần thiếp thật sự không sao!" Hắn vừa nghe liền cảm thấy an tâm một chút, lẳng lặng ôm lấy nàng.
Như Ý nghĩ tới cái gì, nàng ngồi dậy nhìn hắn: "Hoàng thượng không phải nói dùng bữa trưa cùng các muội muội sao? Còn không mau phái Lý Ngọc đi bẩm báo với ai, để nàng ta còn chuẩn bị." Trong ánh mắt nàng đầy mong