Ngày 13 tháng 8 là một ngày tốt lành, là năm thiên mệnh của hoàng thượng.
Hoàng thượng đã sớm phân phó tổ chức tiệc ở Cửu Châu Thanh Yến., mời các vương công đại thần, sứ giả ngoại lai, cùng với đại thần Mông Cổ, Hồi bộ.
Còn có các phi tần ở Viên Minh viên.
Sáng sớm, Lý Ngọc dẫn đầu các nô tài hầu hạ ngự tiền quỳ xuống chúc thọ hoàng thượng, đồng thời chư vị vương công đại thần, các sứ giả ngoại lai cùng với các đại thần Mông Cổ, Hồi bộ đều tặng quà cho hoàng thượng, hoàng thượng nhìn lễ vật chất đống như núi kia, dù sao thứ hắn muốn nhất, chờ mong nhất cũng không phải là những thứ này, từ tháng trước hắn đã sớm suy nghĩ, nàng sẽ tặng gì? Hắn không khỏi nhớ lại mấy ngày nay, sớm muộn đều nhắc nhở nàng, lễ vạn thọ của hắn sắp đến.
Nhưng mà mỗi ngày đều nhắc với nàng, nói cho nàng biết, cho thấy hắn muốn nhận quà của nàng.
Như Ý bị hắn nói đến mức cảm thấy khó chịu, cho hắn biết nhất định sẽ nhận được lễ vật quà nàng làm tặng hắn.
Vậy cũng không, lúc này hắn mới bỏ qua.
Hoàng thượng cùng thái hậu dùng bữa trưa, thái hậu cũng chúc thọ hắn, nói mấy câu tâm tình.
Thái hậu không khỏi hỏi: "Hoàng đế, đêm nay Như Ý sẽ tham gia bữa tiệc này?"
Hoàng thượng dùng khăn tay lau miệng: "Nhi tử hỏi qua Giang Dữ Bân, thai nhi của nàng đã ổn định, nàng ấy và mọi thứ đều ổn.
Hơn nữa cũng đã 9 tháng, Giang Dữ Bân nói không có gì đáng ngại, có thể tham dự được."
Thái hậu cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau bữa trưa, tinh thần hoàng thượng phấn chấn đi vào Cửu Châu Thanh Yến.
Trên bàn phủ đầy từng tờ giấy đỏ, Như Ý không biết mình nên làm gì, trên tay cầm lấy bút, nhưng bĩu môi nhỏ nhắn liên tục lắc đầu.
Nàng nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt ôn nhu cùng khóe miệng hoàng thượng nhếch lên.
Hoàng thượng nắm laay khuỷu tay nàng: "Đang làm gì vậy?" Hắn nhìn thấy một bên là là tờ giấy đỏ được sắp xếp ngăn nắp, bên kia là những mẩu giấy vụn được vò thành từng viên, hơn nữa nàng lại cầm bút, hắn ngạc nhiên mở tờ giấy bị vò nát đầu tiên ra, "Sinh thần vui vẻ, hàng nằm đều gặp." Hắn nhướng mày: "Cái này viết không tốt sao?"
Dường như lại nghĩ tới cái gì đó: "Đây không phải là cái gọi là lễ vật mà nàng nói chứ?" Hắn nhíu mày.
Như Ý giơ tay lên vuốt ve lông mày hắn, trấn an: "Đúng, nhưng