Mấy ngày xảy ra chiến sự, hoàng thượng mặc dù vẫn ở trong Thanh Yến Cửu Châu thương lượng với các đại thần, mỗi ngày đều chờ đợi tin tức, mặc dù quốc sự là trên hết, cả ngày hắn ở trong Thanh Yến Cửu Châu, phiền não vì quốc sự, đồng thời lo lắng cho nàng.
Mấy ngày nay hắn vẫn gọi Giang Dữ Bân đến hỏi tình hình của nàng, tuy nói rằng nàng chưa có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng bệnh tình của nàng cũng ổn định, hắn cũng không cần phải lo lắng.
Trong lòng của hắn tất cả những chuyện phiền lòng chiếm trọn, trái tim bị đá đập trúng, xem như buông xuống một chút gánh nặng.
Quả nhiên, không ngoài dự đoán, mấy ngày sau chiến sự đại thắng! Cả người hắn nhẹ nhõm, hắn thở dài một hơi, phân phó Lý Ngọc đem thủ lĩnh cùng đám phản binh bắt về kinh thành nhốt vào thiên lao.
Tin tức chiến sự đại thắng cũng khiến mọi người yên lòng.
Như Ý bên này có thái y cùng nô tài, còn có Dung phi, Dĩnh Phi, Uyển Tần chăm sóc.
Vệ Yến Uyển cũng giả vờ hỏi thăm vài câu.
Hải Lan ở trong cung hầu như ngày nào cũng không ăn không ngủ, cả người gầy đi không ít, sau khi nghe tin bệnh tình của Như Ý đã ổn định, lo lắng trong lòng giảm một nửa.
Vĩnh Cơ lo lắng, nhưng hắn biết lúc này mình phải bình an, hắn không thể xảy ra chuyện nữa, nếu không lúc ngạch nương tỉnh lại biết tin sẽ rất đau lòng, dù sao hắn cũng là con trai duy nhất của người.
Hắn cùng Hải Lan viết thư đưa cho Dung Bội, Dung Bội cũng trả lời bọn họ không nên quá lo lắng.
Nói bệnh tình của nương nương đã ổn định, cũng an ủi Hải Lan và Vĩnh Cơ.
Vĩnh Kỳ cũng rất lo lắng, hắn lớn lên cũng do hoàng ngạch nương chăm sóc, hoàng ngạch nương cũng coi hắn như con ruột, sao hắn không có tình cảm với người chứ?
Buổi tối, hoàng thượng tổ chức yến hội tại Thanh Yến Cửu Châu.
Vì chiến sự lần này đại thắng, nên các đại thần cùng phi