Ngày hôm sau mặt trời mọc sớm, gần giữa trưa, hoàng thượng còn đang phê duyệt tấu chương còn lại của ngày hôm qua, đột nhiên người hầu hạ Thiên Địa Vạn Xuân đến bẩm báo: "Hoàng thượng, hoàng thượng, không hay rồi.
"
Hắn buông tấu chương bút lông trong tay xuống hỏi: "Lại xảy ra chuyện gì?"
"Thái hậu! không biết vì sao an thần hương của thái hậu bị thay đổi, thái hậu không khỏe, đã bất tỉnh rồi.
"
"Thay đổi? Làm sao có thể bị người ta thay đổi?" Hắn nghe vậy nghiêm nghị hỏi.
"Nô tỳ cũng không biết, hoàng thượng nên tự mình đến xem, giờ phút này thái y đã đến chữa trị cho thái hậu.
" Người tới vội vàng gấp gáp, cũng chỉ có một người, chỉ một mực khóc lóc, khiến người ta nhìn thấy cảm thấy rất chán ghét.
Hắn đứng dậy, gọi người đi theo, đồng loạt đi đến Thiên Địa Vạn Xuân.
Lúc hắn đến nơi, thái hậu nằm trên giường nhắm mắt, thái y quây thành một vòng, bắt mạch, kê thuốc, thấy hoàng thượng đến, đều đồng loạt quỳ xuống hành lễ, hoàng thượng vẫy tay hỏi: "Tình hình thế nào?"
"Hồi hoàng thượng, an thần hương đốt trong tẩm điện của thái hậu, đã bị người khác trộn lẫn dược hương.
"
"Dược hương gì vậy?"
Giang Dữ Bân run rẩy nói: "Là dược hương tránh thai.
"
Lý Ngọc nghe vậy, không khỏi cảm thấy buồn cười, nhưng giấu ở đáy lòng, sắc mặt rất bình thản.
Hoàng thượng sững sờ tại chỗ, mở miệng nói: "Sao lại có loại dược hương này? Cũng không nên thêm vào an thần hương của thái hậu.
"
"Chắc là do người hầu hạ không để ý, bỏ nhầm vào.
" Giang Dữ Bân quan sát thần sắc của hoàng thượng, mở miệng nói.
"Người hậu hạ bên cạnh thái hậu cẩu thả như vậy, thật sự là đáng chết.
" Hắn vẫy tay bảo Lý Ngọc triệu tập những người hầu hạ bên cạnh thái hậu ở chính điện, cao giọng răn dạy, phái người đưa bọn họ đến Thận Hình Ti, mỗi người bị đánh 100 trượng.
Sau khi đuổi hạ nhân hầu hạ đi,