Hoàng thượng rời khỏi Dực Khôn cung, ôm Vĩnh Giác đến Từ Ninh cung, Vĩnh Giác đang làm nũng trong lòng hắn, nắm lấy bím tóc của hắn, hoàng thượng bị đau mới phản ứng lại, vuốt ve đầu của Vĩnh Giác nói: "Ngoan, con không nắm tóc hoàng a mã nữa."
Vĩnh Giác nghe vậy bật cười, buông tóc của hoàng thượng ra, nhào lên mặt hôn hoàng thượng.
Tâm trạng của hoàng thượng rất tốt, đi vào Từ Ninh cung: "Nhi tử thỉnh an hoàng ngạch nương."
"Mau đứng lên, mau đứng lên đi." Thái hậu cười vẫy vẫy tay: "Mau ôm Vĩnh Giác lại đây cho ai gia xem."
"Không tệ, không tệ." Thái hậu nhéo mặt hài tử mỉm cười: "Cũng may mọi việc đều ổn, Du tần ở trong cung chăm sóc rất tốt."
Hoàng thượng mỉm cười gật đầu đồng ý, thái hậu kêu Phúc Già bưng bánh sữa tươi đặt ở trước mặt, lấy cho Vĩnh Giác ăn mấy miếng: "Ai gia nghe nói Nhàn quý phi lại có hỉ."
"Vâng.
Dọc theo đường đi ban đầu rất khó chịu, vốn tưởng rằng xe ngựa xóc nảy gây ra khó chịu.
Sai đó truyền thái y đến bắt mạch, nói là đã có hỉ, lúc này mới cảm thấy an tâm." Hắn cười nói, trên mặt đều là ý cười.
"Là chuyện tốt." Vẻ mặt thái hậu vui vẻ, quay đầu nói với Phúc Già: "Bảo bọn họ lui xuống đi."
Phúc Già nghe vậy cúi người dẫn những nô tài đứng bên cạnh lui ra ngoài, thái hậu tiếp tục nói: "Hoàng đế có nghĩ đến hay không, lần này Vĩnh Giác sinh bệnh, cũng không giống như là ý trời, mà là do con người gây ra."
Hoàng thượng nghiẻm túc nói: "Nhi tử biết, lúc đó nhi tử cũng có nghi ngờ, nhưng cũng không có cách nào điều tra.
Bây giờ đã trở về cung, nhi tử sẽ phái người đi điều tra."
"Hiện tại Nhàn quý phi có hỉ, con chuyên sủng nàng ta như vậy, thỉnh thoảng cũng nên đi thăm phi tần khác.
Không phải ai gia cố ý ngăn cản tình cảm của con và nàng ta, nhưng chỉ là hoàng đế nên hiểu lần này Vĩnh Giác sinh bệnh, nếu là có người cố ý hãm hại, vậy nguyên nhân là vì cái gì?"
"Nhi tử đã hiểu, đa tạ hoàng ngạch nương nhắc nhở.
Hôm nay Như Ý có hỉ, nhi tử sẽ điều thêm người đến Dực Khôn cung hầu hạ, bảo vệ mẫu tử nàng chu toàn."
Thái hậu hiểu ý: "Chuyện này đúng là rất cần thiết."
Một lát sau, hắn đứng dậy từ biệt thái hậu, ôm Vĩnh Giác trở về