Chương 13: Kinh lịch
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đúng rồi
“Ta tiến đến nơi này mấy ngày hôm nay không hề thấy được đám yêu thú nào, lão Bát ngươi có biết đây là vì sao?”
Nhất Minh cầm trong tay cái xương cá lấy thức ăn dính trong răng vu vơ hỏi.
“Cái này tiểu đệ cũng không biết, theo lý bình thường nơi này nếu không có yêu thú thì cũng phải có thú hoang dã gì đó.
Tiểu đệ đến Đoạn Mộc Lâm này mấy hôm nay cũng không thấy được vết tích của bọn chúng.
Cái này chắc có lẽ là do tu sĩ xuất hiện quá nhiều nên đám thú hoang không dám lộ ra chăng?”
Lão Bát trầm ngâm nói ra
“Thôi được rồi, mặc kệ nó dù sao chuyện trước mắt là ta phải tìm cách rời khỏi nơi này đã.
Lão Bát ngươi có tính toán gì?”
Nhất Minh khom người đứng dậy phủi phủi trên người bụi đất vươn vai một cái.
“Cái này… nếu được thì đại ca cho tiểu đệ đi cùng.
Dù sao bên ngoài đám Linh tộc kia cũng không ít.
Tiểu đệ nguyện vì đại ca sai đâu đánh đó, lên núi đao…”.
“Im lặng!”
Lão Bát lời nói chưa dứt liền bị Nhất Minh cắt ngang vội vàng ngậm miệng lại.
Soẹt soẹt~
Ngay lúc này
Phía sau hai người xuất hiện một đám tu sĩ y phục không đồng nhất, nhìn có vẻ như là không phải người lương thiện gì.
Nam có nữ có, đa phần đám tu sĩ này chủ yếu dùng kiếm, dùng đao cũng có một vài người!
Thấy cảnh này, Nhất Minh cùng lão Bát theo bản năng nhất thời lui về phía sau một bước, chăm chăm nhìn đám người trước mắt, nếu bọn chúng có cử động gì không bình thường thì lặp tức đào tẩu dáng vẻ.
“Hai người các ngươi là ai? tông môn nào?”
Có thanh niên bước từ trong đám người bước ra nhìn về phía Nhất Minh hai người quát hỏi.
Thanh niên này trên người mặc một bộ thanh y, dáng vẻ nho nhả, bên hông mang một thanh kiếm cũng không phải hạng xoàng gì.
Nhìn vào liền ngay lập tức nhận biết được đây là một công tử ca của nhà nào đó thế lực.
“Chúng ta chỉ là đến nơi này săn bắt thú rừng mà thôi, các vị đại gia nếu không thích chúng ta lập tức ly khai nơi này”.
Nhất Minh chắp tay đáp trả
Cơ bản là tu sĩ Tôi thể cảnh nếu không hiển lộ chân khí thì nhìn bề ngoài sẽ không khác phàm nhân là bao.
Cho nên đám người nhìn hai người trước mắt một nhỏ một béo không giống như là cao thủ gì.
“Các ngươi nói đến đây săn bắt thú rừng? Nhưng ta cảm thấy hai người các ngươi giường như không phải thợ săn vùng này.
Các ngươi thật ra là ai?” thanh niên nhìn về phía hai người tay từ từ chạm vào thanh kiếm bên hông nói ra.
Thanh niên này biết được đêm qua có không ít linh tộc cùng tu sĩ tiến về nơi này có cùng mục đích giống như hắn!
Nhưng hai người trước mắt không giống linh tộc cũng không phải đám tu sĩ trong tông môn kia.
Dù sao, mục đích hắn tới nơi này là truy tìm đệ nhất Tiềm Long bảng, ai tranh đoạt với hắn đều là người chết!
“Hắn … hắn là Nhất Minh!”
Bỗng nhiên lúc này trong đám người có tu sĩ chỉ tay hướng về phía Nhất Minh quát to.
“Ta từng bên trong tửu lâu thấy hắn, không sai được, hắn chắc chắn là Tiềm Long đầu bảng Nhất Minh”.
Theo tiếng nói nơi phát ra, đám người nhìn về phía hai người ánh mắt không che giấu được nghi hoặc thần sắc.
Nhưng theo bản năng dần dần phân tích.
Tên mập này không thể nào là tên gọi Nhất Minh được vì hắn tuổi tác có vẻ không phù hợp, ngược lại tên nhỏ con hơn có vẻ hơi giống!
Sau một lúc, đám người ánh mắt dần dần lộ ra tham lam thần sắc!
“Móa nó! thế mà cũng có người nhận ra! Không phải đen thế chứ!”
Nhất Minh trong lòng thầm mắng, ngay lập tức xoay người lao xuống sông đào tẩu không một chút do dự nào.
Lão Bát thấy thế cũng hoảng không kém, đám người này không phải vì truy bắt đại ca mà tóm lấy ta làm con tin à nha! Nơi này chim không thèm ỉa địa phương, nói không chừng bọn hắn làm ra cử động gì khác người đem mình diệt sát thì bỏ mẹ!
Nghĩ như thế, béo ú cũng không hề do dự, lập tức nhảy xuống sông bơi liên tục liên tục!
Đám người thấy cảnh này liền không còn chờ được gì, ngay lập tức đuổi theo.
Tủm tủm tủm!
Liên tiếp là thanh âm nhảy xuống nước, có một vài tu sĩ không biết bơi cho nên cũng không dám đuổi theo.
Con sông tuy không lớn, nhưng muốn bơi qua cần một đoạn thời gian.
Nhất Minh thì không cần nói, bản thân hắn tuy mới mở bát mạch không bao lâu, nhưng toàn thân khí huyết không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh.
Có tu sĩ tôi thể tam trọng tu vi bơi theo liên tục nhưng trong lòng không khỏi chấn kinh: “Không ngờ tên Nhất Minh này khí lực lớn như thế, bản thân ta tam trọng tu vi cũng không thể đuổi kịp tốc độ của hắn! Không lẽ nói, hắn cũng là tam trọng thiên tu vi?”
Không thể nào! Lúc này mới bao lâu?
Đồng dạng, hiện tại có một số tu sĩ tam trọng tu vi không khỏi chấn kinh trước tốc độ của thiếu niên trước mắt!
Bọn hắn cũng không thể nào hiểu được, thiếu niên này mấy ngày trước chỉ có Khai Nguyên cảnh hậu kì, nhưng giờ khắc này khí lực lại không thua kém gì bọn hắn.
Điều này khiến bọn hắn làm sao không chấn kinh cho được!
Một bên khác, tên mập lão Bát hiện tại đang chìm chìm nổi nổi, không thể bơi tiếp được nữa.
Bản thân hắn hiện tại đã dùng hết bú sữa mẹ khí lực để bơi rồi nhưng vẫn không thể nào bơi lại bọn tu sĩ này!
Xong!
“Lần này lão Bát ta xong thật rồi!” lão Bát trong lòng chìm vào đáy cốc, sau một lúc hắn bị một tu sĩ tóm lấy!
Qua một lúc, Nhất Minh rốt cuộc cũng qua tới bờ bên kia.
Hắn mặc dù thở hồng hộc, nhưng vẫn ngay lập tức dùng hết khí lực chạy thẳng vào rừng.
Đám người thấy thế cũng không chịu thua, lập tức tăng tốc độ bơi thật nhanh, nếu không sẽ mất dấu không còn tăm hơi!
Nhưng có một số tu sĩ nhìn về khu rừng trước mắt ẩn ẩn có chút suy đoán sau đó liền lập tức xoay người bơi trở về!
Nhất Minh cũng không lo được nhiều như vậy, hắn chỉ biết nếu không trốn thì bản thân hôm nay sẽ chết chắc!
Mang ngọc có tội! Đặc biệt là bản thân hiện tại không có năng lực lấy 1 chọi trăm người như thế, hắn vẫn còn tỉnh lắm!
Chính vì thế
Mặc kệ là phía trước có cái gì, hắn cũng không quản được nhiều, theo bản năng liên tiếp tiến về phía trước.
Xung quanh không ngừng có tiếng động xào xạc, chứng tỏ nơi này có không ít sinh linh sinh sống.
Cành lá xum xuê bao phủ trên không, thân cây vô cùng cao lớn lộ ra bản thân tựa như con kiến hôi đồng dạng.
Xung quanh có không ít sương mù chưa tan lộ ra thập phần quỷ dị vô cùng.
Thẳng đến một thời khắc bên phải truyền đến động tĩnh.
Xà xà~
Một con mãng xà cao hơn một trượng hướng về phía hắn