Chương 32: Phong Miên
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Không gian biến ảo.
Trước mắt, hai đoàn bạch quang từ trên không giáng lâm mà xuống.
Nhất Minh thần sắc nghiêm nghị không hề buông lỏng cảnh giác.
Nhìn phía trước hai đoàn bạch quang rơi xuống.
Sau đó biến mất không còn tăm hơi, mà trước mặt Nhất Minh giờ này liền có hai thân ảnh giống nhau như đúc!
Hai cái Tôi thể thất trọng!
Trước đó, Nhất Minh trong một khắc vừa rồi cũng đã dùng linh thạch hồi phục bản thân!
Mặc dù tiêu hao là rất lớn, nhưng hắn ẩn ẩn cảm giác trong phiến không gian này tốc độ hồi phục nhanh hơn bình thường rất nhiều.
Nếu không thì trong khoảng một khắc nghỉ ngơi vừa rồi, cho dù hắn điên cuồng thôi thúc “giọt tí tách” cũng không thể nào hồi phục hoàn toàn được.
Hắn cũng không có lãng phí thời gian, không đợi hai khôi lỗi trước mắt xuất thủ, Nhất Minh liền tiên hạ thủ vi cường!
Nhanh chóng ra tay trước nắm trước tiên cơ, dẫn đầu là bộc phát toàn lực một kích!
Thân thể vút không hướng về phía một khôi lỗi, tay phải cầm đao, một vệt hồng quang đao mang thẳng tắp chém tới!
Chỉ thấy ánh đao xuất hiện trong chớp mắt, một tiếng xé gió rít gào bạo phát mà ra, hướng về phía khôi lỗi bên trái chém xuống.
Tên kia khôi lỗi nhìn một màn trước mắt không mảy may biểu tình, một quyền oanh kích ra ngoài hướng về phía ánh đao đấm tới!
Ánh đao ngút trời!
Rung chuyển quyền cương!
Nhưng mà.
Vệt hồng quang đao mang thẳng tắp rơi xuống không mảy may lực cản, lực lượng bạo phát nghiêng trời lệch đất!
Căn bản là quyền cương không ngăn nổi!
Mênh mông nhiệt lượng oanh kích theo lưỡi đao dường như xé toạt linh khí xung quanh.
Một cánh tay khôi lỗi không thể ngăn cản đao thế, ngay lập tức liền bị chém thành hai nửa!
Một đao này chính là trong trận chiến vừa rồi Nhất Minh lĩnh ngộ ra được tinh túy trong đó.
Bình thường mà nói, cơ thể võ giả đều có khả năng vận chuyển linh lực để bản thân trở nên cường đại.
Vì lẽ đó, Nhất Minh liền nghĩ:”Nếu như cơ thể ta trở nên mạnh hơn nhờ vào linh lực thì phải chăng thanh đao này cũng thế!”.
Nhưng vì thanh đao này không thể thừa nhận toàn bộ linh lực khi Nhất Minh truyền vào.
Nếu truyền vào vượt qua năm thành linh lực, thanh đao liền sẽ ầm vang vỡ vụn!
Không vì lí do gì khác, chính là thanh đao này phẩm chất quá kém.
Thông thường binh khí được chia làm bốn đẳng cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Thanh đao này chính là hoàng cấp binh khí.
Chỉ cần là nhất phẩm luyện khí sư liền có thể đúc ra được hoàng cấp binh khí.
Chính vì như thế thanh đao này không thể chịu nổi linh áp quá lớn.
Vì lẽ đó, hắn không chuyển linh lực vào thanh đao.
Mà là bao bọc lấy thanh đao!
Đúng vậy!
Và điều này khiến cho linh lực của hắn tụ tập toàn bộ tại lưỡi đao tạo nên một vòng phòng hộ đồng dạng!
Một kích vừa rồi.
Quyền cương của khôi lỗi va chạm với linh lực bên ngoài của lưỡi đao, điều đó khiến cho bộ phận lực lượng quyền cương bị tiêu hao hầu như không còn.
Dù sao thì với việc vận chuyển cửu mạch thì lực lượng bộc phát mạnh hơn rất nhiều so với bình thường.
Trước đó hắn bị trận pháp trọng lực áp chế, vì lẽ đó không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng.
Giờ khắc này, bản thân Nhất Minh đã quen với trọng lực nơi này, nên việc bạo phát toàn lực tập trung vào một đao khiến cho lưỡi đao thêm phần sắc bén!
Và linh lực bị triệt tiêu lẫn nhau giữa quyền và đao khiến linh lực còn lại trên lưỡi đao không vượt quá năm thành.
Do đó, với bộ phận linh lực còn sót lại khiến cho lưỡi đao dễ dàng chém cánh tay khôi lỗi làm hai nửa mà không gặp bất kỳ trở ngại nào!
“Diệt!”
Nhất Minh sắc mặt lạnh lùng nhìn về khôi lỗi trước mắt.
Trong ánh đao.
Khôi lỗi rất muốn né tránh một đao chém xuống, nhưng hoàn toàn không có mảy may tác dụng!
Nhất Minh một lần nữa bộc phát lập tức chém tinh thạch trên khôi lỗi vỡ nát thành những mảnh nhỏ!
Theo tinh thạch từng khúc băng diệt.
Tên khôi lỗi liền không còn bất kỳ thanh âm nào.
Toàn bộ sự việc này diễn ra không một cái chớp mắt, khiến cho khôi lỗi còn lại chỉ có thể kịp bộc phát một quyền hướng về phía Nhất Minh mà tới!
Tiếp theo một cái chớp mắt.
Nhất Minh lập tức xoay người lui về phía sau.
Một tay cầm đao, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía khôi lỗi phía trước trên miệng lộ ra một nụ cười nhạt!
“Chỉ còn một con, thôi thì cứ từ từ luyện đao vậy.”
Nhất Minh quan sát khôi lỗi phía trước hướng về phía mình lao đến.
Từng đao, từng đao không nhanh không chậm toàn bộ hóa giải thế công của khôi lỗi.
Khôi lỗi từng quyền, từng quyền đấm vào thanh đao nhưng không hề có mảy may tác dụng nào.
Giờ khắc này, Nhất Minh đã quen với trọng lực nơi này.
Vì lẽ đó cảm thấy thế công của con khôi lỗi này dần dần chậm lại.
Nhưng thực tế, là tốc độ của Nhất Minh hắn đã tăng lên!
Vừa đối kháng khôi lỗi cơ thể vừa từ từ hấp thu thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao!
Nhất Minh cảm thấy bản thân liền có hy vọng chiến thắng lần cá cược này!
Nếu như đến tầng 8, trọng lực vẫn như cũ thì hắn có tự tin tuyệt đối một kích tất sát.
Còn nếu như trọng lực lại gia tăng thêm thì phải vạn phần cẩn thận!
Nếu không sẽ lật thuyền trong mương.
…
Bên ngoài lôi đài.
“Ta đi! tên tiểu tử này thật sự vượt qua lần thứ hai khiêu chiến!”
“Không phải chứ! Lần này lại gần nửa canh giờ mới hoàn thành khiêu chiến, không lẽ tên tiểu tử này thật sự cố tình làm vậy sao?”
“Không sao, không sao! dù cho hắn vượt qua lần thứ ba khiêu chiến vẫn không thể chiến thắng khôi lỗi tầng 8 được!” có thành niên đầu đổ mồ hôi hột không ngừng lẩm bẩm.
Giờ khắc này.
Toàn bộ lôi đài xung quanh mọi người không ngừng lo lắng, tâm trạng hồi hộp vô cùng.
Nếu nói trước đó Nhất Minh tốn gần nửa canh giờ mới có thể vượt qua tầng 7-1 khiến không ít người hoan hỉ!
Thì giờ khắc này hắn vẫn tốn gần nửa canh giờ để vượt qua tầng 7-2 khiến mọi người tâm càng lo lắng hơn bao giờ hết!
Ai cũng đều mang hy vọng trong người rằng đây sẽ là cơ hội đổi đời cho chính bản thân mình.
Còn đổi như thế nào thì ai mà biết!
…
Ngay tại lúc lôi đài một mảnh xôn xao thì tại phía bắc Thương Minh Thành có một tòa cung điện vô cùng rộng lớn.
Vượt qua cửa điện bên ngoài thì thấy một con đường rộng chừng sáu trượng.
Con đường này nơi nào cũng được lát bằng một loại thạch màu trắng sáng bóng vô cùng.
Cứ cách một khoảng nhất định thì hai bên đường xuất hiện các loại hoa có hình thù kỳ lạ, cùng với đó là những võ giả mặc màu vàng chiến giáp, tay mang các loại vũ khí đứng canh gác một bên tỏ ra vô cùng trang trọng.
Cách đó ước chừng vài trăm trượng về phía trước có một cánh cửa rộng lớn vô cùng, bên trên điểm xuyết các loại hoa văn khiến cho cánh cửa này cảm giác vô cùng thần bí.
Cánh cửa được mở ra.
Một lão giả bước nhanh vào bên trong mà không hề gặp bất kỳ trở ngại nào từ những chiến sĩ canh gác.
Bước vào bên trong cánh cửa liền thấy được toàn cảnh bên trong cung điện!
Kiến trúc bên trong hơn phân nửa là các đài cao thấp khác nhau.
Lão giả vượt qua một cây cầu dài chừng năm mươi trượng liền tới được một khu vực vô cùng rộng lớn.
Các kiến trúc được kiến tạo xung quanh tạo thành hình tròn khiến khu vực này được bao bọc lại một dạng.
Con đường nơi này cũng được lát bằng loại thạch bích màu trắng cùng với những hoa văn màu đỏ trên các kiến trúc tạo nên cảm giác đặc biệt vô cùng.
Nơi này được gọi là ngoại viện.
Tại đây, có không ít tiếng hô của võ giả đang thao luyện từ bên trong lầu các vang vọng đi ra.
Lão giả tiếp tục tiến về phía trước chừng trăm trượng liền thấy được một tòa cung điện nguy nga được tọa lạc bên trên ngọn núi.
Phía dưới liền có không ít chiến sĩ canh gác nơi này.
“Gặp qua Bách lão! Bách lão đây là muốn tiến vào bên trong điện?”
Có chiến sĩ hai tay ôm quyền nhìn về phía lão giả trước mắt nói.
“Không sai, ngươi mau chóng khởi động truyền tống trận ta có việc phải bẩm báo gấp!” lão giả gật gật đầu trong giọng nói có chút gấp gáp.
“Được, truyền tống trận đã được chuẩn bị sẵn, mời Bách lão qua bên này”
Chiến sĩ vừa nói một tay thủ thế xin mời liền tiến về phía đài cao.
Bước vào bên trên đài cao, liền thấy một chỗ lít nha lít nhít phù văn phía trước.
Lão giả bước vào chính giữa phù văn liền có thanh âm ong ong vang lên.
Tiếp theo đó có một màn sáng màu xanh lục từ dưới đài chiếu lên.
“Bụp” một tiếng, thân ảnh lão giả liền biến mất không còn tăm hơi.
Một lần nữa xuất hiện.
Lão giả hiện đang đứng tại một đài cao khác, xung quanh có hai tên chiến sĩ canh gác tại đây.
Không nói lời nào.
Lão giả lập tức tế ra phi