Chương 52: Quả ớt nhỏ phân lượng!
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Nhiên nhi! Không được càn quấy!” một thanh âm trầm ổn từ trên không trung truyền xuống.
Nghe được lời này, quả ớt nhỏ trong lòng “lộp bộp” một tiếng, xoay mặt lên nhìn một cái.
Đập vào trong mắt chính là hai thân ảnh đang từ từ hạ xuống, trong đó có một thân ảnh mà nàng vô cùng quen thuộc lẫn kiên dè bộ dáng.
“Phụ thân! sao người lại tới đây? Chẳng phải người còn có việc hôm nay sẽ không về phủ sao?” Tiểu Nhiên thần sắc kinh ngạc, nhìn trung niên nhân từ từ hạ xuống, hỏi.
Nhất Minh nghe vậy cũng ngước nhìn lên theo.
Đây là lần đầu tiên hắn được diện kiến thành chủ đại nhân a!
Theo những gì mà hắn biết được thì thành chủ đại nhân chính là một cường giả Thần cảnh!
Đó là so với Chân Nguyên cảnh còn cao hơn một bậc, không biết khi nào bản thân mới có thể đạt được cấp độ này ah!
Trong lúc Nhất Minh đang thất thần bộ dáng thì trung niên nhân cũng đã xuống tới bên cạnh quả ớt nhỏ.
“Hừ, hôm nay ta không về có phải hay không tiểu nha đầu ngươi lại giở thói ăn hiếp người khác?” Phong Miên trừng mắt nhìn, tay gõ nhẹ lên trán của quả ớt nhỏ một cái, nói.
“Ta bị oan ah! Phụ thân người xem chẳng phải ta đang là rèn luyện rèn luyện hay sao, Tiểu Nhiên của người vừa mới đột phá tu vi nữa đó!” quả ớt nhỏ bị gõ lên đầu, một bộ oan ức bộ dáng giải thích nói.
“A là như vậy sao! Vậy chẳng lẽ là ta trách nhầm tiểu nha đầu ngươi rồi?” Phong Miên liếc nhìn sang một đám hạ nhân ở gần đó, mặt tràn đầy thâm ý hỏi.
Quả ớt nhỏ trong lòng nhảy một cái, trợn mắt nhìn sang một đám hạ nhân mắt tím, mày u nói ra:
“Các ngươi nói xem, có phải là ta ăn hiếp các ngươi không hả?
Các ngươi đừng có lo lắng, có ta ở đây các ngươi cứ nói thật chính là!”
Cái gì mà “có ta ở đây” rồi “đừng có lo lắng” chứ hả!
Một đám hạ nhân nghe được lời này đều hai mắt nhìn nhau một cái.
“Không không không, đây là do bọn ta rèn luyện rèn luyện, không có liên quan gì đến tiểu thư hết, mong thành chủ vạn vạn đừng hiểu lầm ah!”
Một đám hạ nhân “bên dưới” đánh lô tô, nhìn thấy cô nãi nãi thần sắc như vậy liền mồm năm miệng mười đồng thanh nói.
Quả ớt nhỏ nghe vậy thần sắc tỏ vẻ hài lòng gật gật đầu.
Phong Miên nhìn thấy cảnh này không khỏi đưa tay lên trán vỗ một cái.
“Đúng là hài nhi hư tại mẫu thân ah!”
Bách lão đứng kế bên cũng âm thầm cười cười, nhìn cô tiểu thư một bộ “trấn áp quần hùng” trong lòng cũng không khỏi vui vẻ.
“Được rồi được rồi, ngươi vừa mới đột phá cũng nhờ ca ca đây chỉ điểm, còn không mau chóng đa tạ Nhất Minh ca ca.
” Phong Miên nhìn tiểu nữ của mình một bộ đắc ý bộ dáng, nhanh chóng gõ một cái, nói.
Quả ớt nhỏ đang đắc ý thì bị phụ thân gõ một cái lên trán, hai tay ôm trán, thần sắc đau khổ nhìn về phía thiếu niên trước mắt.
Nhưng vì có phụ thân đứng kế bên đang nhìn chằm chằm cho nên nàng cũng không dám phát tác cái gì!
Nhất Minh thấy vậy không khỏi cười khổ một tiếng, công nhận cô nãi nãi này thật khó chiều ah!
Quả ớt nhỏ nghe vậy cũng cảm thấy đây là việc nên làm liền chắp tay một cái nói đa tạ.
“Ta chẳng qua chỉ là thị phạm một vài lần mà thôi, Tiểu Nhiên có thể lĩnh ngộ được chính là do bản thân nàng thông minh, điều này thật sự không liên quan đến ta”
Nhất Minh cũng biết đây là lúc nên khiêm tốn một chút, liền tiện thể tán dương cô nãi nãi này một câu.
Quả ớt nhỏ nghe vậy trong lòng nở hoa, một bộ đắc ý lại hiện lên, miệng không che giấu được sự vui vẻ trong lòng!
“Dù sao đi nữa thì hôm nay chính ta mời tiểu hữu đến đây làm khách, mà tiểu hữu lại còn chỉ điểm tiểu nữ trong việc tu hành, quả thật khiến ta không biết lấy gì đền đáp cho phải” Phong Miên nhìn Nhất Minh một bộ áy náy bộ dáng, nói.
“Đây chẳng qua là tiện tay mà thôi, thành chủ đừng xem là việc lớn gì.
Chẳng hay thành chủ cho gọi ta đến đây là vì chuyện gì?”
Nhất Minh khoác khoác tay, hỏi.
“Hahaha, tiểu hữu thẳng thắng đúng hợp ý ta!
Đến, chúng ta đến nơi khác hảo hảo nói chuyện.
Còn ngươi mau chóng trở về phòng đả tọa bình ổn cảnh giới.
”
Phong Miên liền thủ tay mời, sau đó liền nhìn sang quả ớt nhỏ phân phó nói.
“Vâng, Tiểu Nhiên hiện tại liền đi ngay!” quả ớt nhỏ trong lòng vui vẻ lập tức quay người rời đi.
Tiếp theo hơi thở.
Một đoàn lục quang mang theo Bách lão cùng Nhất Minh hướng về một phương hướng bay đi.
Không trãi qua bao lâu.
Ba người giờ khắc này đã có mặt bên trong “Nghị Sự Điện”, Phong Miên cùng Nhất Minh lần lượt phân chủ khách ngồi xuống, Bách lão thì lẳng lặng đứng ở một bên không nói gì.
Ngay lập tức, liền có ba nữ tử dáng người mảnh mai, dung mạo mặc dù không khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng xinh đẹp không kém, lần lượt dâng trà đặt lên chiếc bàn nhỏ kế bên.
“Nhất Minh tiểu hữu đường xa đến đây, Phong mỗ không kịp tiếp đón, mạn phép lấy trà thay rượu mong tiểu hữu đừng trách” Phong Miên tay nâng chén trà nhìn về phía thiếu niên thần sắc vui vẻ nói.
Nhất Minh nghe vậy vô cùng bất ngờ, lập tức mở miệng nói:
“Tại hạ được thành chủ ưu ái mời đến thưởng trà ngon, làm sao lại còn không biết đủ cơ chứ! Hôm nay được gặp mặt Phong thành chủ là may mắn của tại hạ.
” Nhất Minh cũng nhanh chóng khoác khoác tay, nâng chén trà lên, nói.
Phong Miên nghe vậy cũng hài lòng gật gật đầu, thiếu niên bây giờ biết tiến thối như thế, quả thật không