Chương 54: Trúng độc
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh nghe vậy cũng trầm ngâm hồi lâu.
Quả đúng như vị thành chủ này nói một dạng, bản thân mình hiện tại không có chỗ dựa vững chắc, một khi bị người nhằm vào thì thật không hay chút nào.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại.
Hắn liền biết đám người kia sẽ không dám trắng trợn xuất thủ, nếu không thì mặt mũi của Thiên Điện ném vào đâu?
Mặc dù bề ngoài bọn họ làm ra thái độ không để ý đến, nhưng cũng không chắc được bên trong đám tông môn kia sẽ làm ra loại chuyện gì.
Dưới tình huống trước mắt bản thân mình hẳn là không sao.
Đám tông môn kia muốn động vào mình hẳn là chuyện của sau này.
Chuyện sau này, sau này hẳn quyết định vậy.
Dù sao mình vẫn chưa biết gia nhập cái thế lực này sẽ phải trả giá điều gì.
“Đa tạ Phong thành chủ ưu ái, tại hạ vẫn là thích tiêu diêu một mình hơn, hiện tại vẫn là chưa có ý định gia nhập bất kỳ thế lực nào.
Nếu sau này tại hạ có ý định gia nhập sẽ cân nhắc yêu cầu của thành chủ trước tiên.”
Nhất Minh vẫn là lắc lắc đầu, nói.
Nhìn thấy Nhất Minh thái độ, Phong Miên cũng không có tiếp tục khuyên bảo ý nghĩ.
Dù sao thì bản thân mỗi người đều có lựa chọn của bản thân mình, không ép được ah!
“Nếu tiểu hữu hiện tại không có ý định gia nhập cũng không vấn đề gì, ta cũng không miễn cưỡng tiểu hữu.
Dù sao thì ta muốn tìm thành viên cùng chung chí hướng, mà không phải cưỡng ép làm ngươi sinh ra nhị tâm”
Phong Miên cười cười khoác khoác tay nói.
“Đa tạ thành chủ thông cảm!” Nhất Minh gật đầu chắp tay nói.
Phong Miên trầm ngâm trong chốc lát, sau đó hai tay bỗng kết một đạo pháp quyết.
Chỉ thấy một đạo lục quang lóe lên, bao phủ hai lòng bàn tay.
Sau đó, hai đạo lục quang dần dần thu nhỏ lại hình thành một đạo ấn ký kỳ lạ.
Tiếp theo hơi thở.
Phong Miên trong miệng lầm bầm thứ gì đó, đạo ấn màu lục quang từ từ bay đến dung nhập vào trong lòng bàn tay Nhất Minh.
Nhất Minh nhất thời trong lòng “lộp bộp” một tiếng!
Không lẽ vị thành chủ này lại ra tay với hắn? Không nên ah!
Đã nói là không có động thủ mà!
Nhưng khi đạo ấn ký bắt đầu hoàn chỉnh dung nhập vào trong lòng bàn tay Nhất Minh thì hắn mới bắt đầu bình tĩnh trở lại.
Quá trình dung nhập ấn ký không hề xảy ra bất kỳ điều khác thường nào đối với cơ thể.
Điều này khiến Nhất Minh an tâm một chút, thần sắc nghi hoặc nhìn về phía vị thành chủ này như đang muốn một câu trả lời đồng dạng.
Phong Miên thấy thế cũng cười cười nói:
“Tiểu hữu xin an tâm chớ vội! Ta không phải là có ý gì xấu.
Mặc dù là tiểu hữu chưa có ý định gia nhập, nhưng nếu sau này tiểu hữu có thay đổi chủ ý liền có thể kích phát đạo ấn ký này.
Ta sẽ đích thân tới dẫn tiến cho tiểu hữu.”
Nghe vậy, Nhất Minh mới hiểu ra đây là một đạo liên lạc ấn ký!
Dừng một chút, Phong Miên trầm giọng nói tiếp:
“Ngoài ra, nếu như tiểu hữu trong quá trình hành tẩu có gặp bất kỳ khó khăn nào không thể vượt qua, cũng có thể kích hoạt đạo ấn ký này, nó có thể cứu ngươi một mạng.
Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc tiểu hữu đã chấp nhận lời mời của ta!”
Nhất Minh nghe vậy liền minh bạch dụng ý của vị thành chủ này.
Đây hẳn là muốn ta gia nhập cho bằng được ah!
Trong thời gian trò chuyện ngắn ngủi như thế này, hắn cũng minh bạch một phần nào về cái tổ chức này.
Nếu như nói minh bạch toàn bộ thì đúng thật là không thể nào.
Nhưng chí ít hắn có thể dựa vào một vài điều để đoán ra phần nào sức mạnh của tổ chức.
Đầu tiên, thực lực của tổ chức này không yếu!
Một tổ chức có thể vận hành trong bóng tối và không muốn ai biết được sự tồn tại của nó hẳn là nước sâu không lường được.
Thứ hai, vị thành chủ này nói tổ chức này có thể trao đổi các loại tài nguyên tu luyện, công pháp, đan dược,..
thậm chí có thể mời người xuất thủ tương trợ.
Điều này cho thấy bọn họ không sợ người khác phát hiện lai lịch của mình!
Nhưng chính vì thế mà hắn mới không hiểu được vì sao vị thành chủ này lại thẳng thắng mời mình như vậy đâu?
Chẳng lẽ nói vị thành chủ này biết hắn sẽ không lộ ra?
À mà có lộ ra thì hắn cũng có chứng cứ gì chứng minh đâu này!
Mà nếu mình làm như vậy thì ngay lập tức sẽ chết không có chỗ chôn!
Nghĩ tới đây, Nhất Minh nhất thời cười khổ một cái.
Dường như là từ khi bước chân vào phủ thành chủ mình liền trú định là phải gia nhập cái tổ chức này rồi ah!
Chẳng qua là gia nhập sớm hay muộn mà thôi.
Bình phục lại tâm thần, Nhất Minh cũng không có suy nghĩ nhiều về chuyện này.
Điều gì tới sẽ tới, chuyện tốt không cần lo, chuyện xấu có lo cũng bằng thừa.
Không bằng tập trung tinh lực nâng cao tu vi để ứng phó với các tình huống xảy ra sẽ tốt hơn.
“Đa tạ Phong thành chủ hảo ý, tiểu hữu xin tâm lĩnh!” Nhất Minh chắp tay một cái, nói.
Phong Miên gật gật đầu một cái vừa định nói cái gì thì ngay lập tức liền có một cỗ sức mạnh ba động truyền đến!
Cỗ sức mạnh này vô cùng mạnh mẽ dường như bao phủ toàn bộ xung quanh phủ thành chủ.
Cảm nhận được cỗ ba động này, Phong Miên chân mày cau lại, hiển nhiên là không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng sau đó hắn liền khôi phục lại bình thường xoay người đối với Nhất Minh nói:
“Xem ra là phủ thành chủ ta có khách từ xa tới! Nhất Minh tiểu hữu cứ tự nhiên, ta liền ra ngoài một lát”.
Nhất