(07/07/2023)
Nếu nói Cố Bạch Y lớn lên như người chỉ ăn cơm mềm, Thẩm Huyền Mặc kia vừa nhìn liền thấy chính là vẻ ngoài quý công tử "Chính phái" đích thực.
Mày kiếm mắt sáng khí chất bất phàm, liếc mắt nhìn qua một cái toàn là vẻ lười biếng tùy ý, nhưng khi ánh mắt không chút để ý đảo qua đây, liền khiến người khác không hiểu được rùng mình một cái, không dám khinh thường.
Hơn nữa vóc dáng hắn rất cao, thời điểm nhìn người khác mắt toàn là hạ mắt liếc xuống, rất có dáng vẻ ỷ thế hiếp người không coi ai ra gì.
Nhìn tản mạn tùy tính, nhưng không dễ chọc.
Nhưng có một chuyện tuyệt đối không thể cãi được —— đây là nam.
Cố Bạch Y cũng là nam.
Xuyên qua thế giới này vẫn như cũ là nam.
Nguyên bản "Cố Bạch Y" của thế giới này thích nam?
Cố Bạch Y trực tiếp bị thông tin đây là "đối tượng câu dẫn" trong đầu doạ ngốc, hơn nửa ngày cũng không phục hồi tinh thần lại.
Cũng có thể là do uống quá nhiều rượu, men say ngấm vào, phản ứng liền chậm vài nhịp.
Thẩm Huyền Mặc giống như rất nhàn rỗi, xác nhận thân phận Cố Bạch Y xong, không đi cũng không hề hé răng, chỉ là dùng ánh mắt đánh giá nhìn chăm chú vào cậu.
Nhìn nhau qua gương chừng nửa phút, cuối cùng cũng tiêu hoá được thông tin trong đầu.
Mặt Cố Bạch Y lập tức hiện mảng đỏ.
Như là cảm thấy xấu hổ, lại như là bị dọa tới, định mở miệng nói chuyện lại bắt đầu ho khan, khụ đến hốc mắt phiếm đỏ.
Cậu vội vàng duỗi tay bưng kín miệng.
Thẩm Huyền Mặc đối với người trong gương hơi hạ mi.
Xem ra là nhớ được mình rồi.
Thẩm Huyền Mặc cùng Cố Bạch Y kỳ thật cũng không quen biết, trước đây thậm chí chưa từng chủ động nói chuyện với nhau, gần nhất cũng chỉ là đánh giá mặt hắn một lần khi đối diện nhau.
Đó đã là chuyện của ba tháng trước rồi.
Thẩm Huyền Mặc bị anh em kéo đi một cái hội sở nào đó tham gia một cái yến hội nhỏ, không biết là ai mang theo một đám tiểu minh tinh, còn có một ít "nhân viên" đặc biệt của hội sở, có nam có nữ, đều vô cùng trẻ trung xinh đẹp.
Cố Bạch Y cũng là một trong số đó.
Chỉ là không biết tiểu minh tinh có phải là đơn thuần ở hội sở kia làm công không.
Thẩm Huyền Mặc không hỏi, cũng không có hứng thú gì.
Bị một đám oanh oanh yến yến có ý đồ linh tinh vây quanh, có người cảm thấy hưởng thụ, Thẩm Huyền Mặc chỉ cảm thấy phiền chán.
Giống như mấy trăm con vịt đủ màu sắc vây quanh người mình hết tới lại lui, ồn ào lại buồn cười.
Chẳng qua không thể không cho anh em mặt mũi, hơn nữa hắn nhớ mẹ hắn ghét nhất là mấy hành vi phong lưu phóng đ,ãng, dù hắn luôn tự giữ mình trong sạch, nhưng vì hắn muốn chuyền chút tin đồn ra nên nên vẫn gắng cố chịu đựng ở lâu một tí.
Khi đó Cố Bạch Y sợ hãi rụt rè cầm ly rượu đi theo sau những người khác.
Sau vài lần không chiếm lợi được cái gì, cậu liền đem lực chú ý đặt trên người Thẩm Huyền Mặc, có lẽ cảm thấy hắn đứng một mình ở một góc không có người quấy rầy càng dễ cho mình xuống tay hơn.
Cậu mang theo nụ cười nịnh nọt tiến tới chào hỏi, Thẩm Huyền Mặc trực tiếp né sang bên cạnh vài bước.
Vừa đúng lúc bạn hắn xã giao xong trở về, biết hắn thực sự không thích những việc này, liền chủ động giúp hắn chặn người tới lại, răn dạy vài tiếng.
Cố Bạch Y bị nói đến đỏ mặt, mới đầu là định tránh ra, nhưng sau lại không biết có phải nghe người khác nói gì hay không, lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào Thẩm Huyền Mặc.
Vẫn luôn chờ đến khi Thẩm Huyền rời đi, cậu còn theo bản năng đuổi theo.
Cuối cùng là bị ngăn lại bởi người được hội sở phân phó.
Lúc ngồi trên xe trở về, người bạn bên cạnh còn cùng cậu nhận xét một câu: "Quả thật là đẹp trai, chỉ là quá không phóng khoáng."
Sau đó lại thở dài, lại nói những người tới đây tiếp khách cơ bản đều là hoàn cảnh khó khăn.
Nếu không phải vậy thì sao có thể cùng một đám người đi lấy lòng người khác đâu.
Nếu có thể được khách hàng chọn trúng tiếp khách, bọn họ liền có thể lấy được kha khá tiền, còn nếu được lọt vào mắt, thế thì lại càng nhận được nhiều hơn nữa.
Người ngoài thấy chỉ là mối quan hệ anh tình tôi nguyện, không vi phạm quy định cũng không trái pháp luật.
Cho nên bạn cậu dù có không thích những chuyện này đi chăng nữa cũng không thể nói được gì, thanh toán cùng khách hàng bên trong xong liền thở phào nhẹ nhõm, nói về sau sẽ không bao giờ tới nữa.
Cậu vốn định là muốn nói Thẩm Huyền Mặc không cần tức giận, nhưng Thẩm Huyền Mặc căn bản không để ý chuyện này.
Hiện tại còn có thể nhớ rõ tên và mặt Cố Bạch Y, đơn giản là do hắn mà đã gặp qua cái gì đều không bao giờ quên, trí nhớ cực kì tốt.
Ngay cả lúc ấy danh sách nhân viên có những ai cùng với phòng nào, hắn đều nhớ rõ rành mạch, càng đừng nói Cố Bạch Y cái này gương mặt không tồi, lại còn từng có ý đồ với mình nữa.
Hôm nay gặp lại khẳng định là ngoài ý muốn, bởi vì Thẩm Huyền Mặc đúng thật là tìm bừa một cái nhà hàng, nói là cố ý dành thời gian tìm kiếm dẫn mẹ tới cũng là để lừa mẹ hắn.
Lúc bọn họ vào trong, trong nhà hàng cũng không nhiều người lắm, Cố Bạch Y có vẻ là ở trong bếp nghỉ ngơi nên là người khác đến lên thực đơn cho hai người.
Đến tận lúc chú ý tới động tĩnh vừa nãy ở đại sảnh, Thẩm Huyền Mặc mới nhìn thấy Cố Bạch Y.
Cố Bạch Y hiển nhiên không thấy được hắn.
Nhìn thấy cậu ho đến đáng thương như vậy, Thẩm Huyền Mặc ngược lại cảm thấy cậu so với lúc trước mình gặp thuận mắt hơn một ít.
Thừa dịp lúc Cố Bạch Y bình phục hô hấp, Thẩm Huyền Mặc đã đánh giá xung quanh một vòng.
Trang hoàng thật sự tinh xảo, nhưng kắp nơi đều lộ ra cảm giác ái muội.
Lại nghĩ đến cảnh ở địa sảnh vừa rồi, thấy thế nào cũng không đứng đắn.
Thẩm Huyền Mặc hỏi: "Đây là phong tục của nơi này sao?"
"......!Không phải." Cố Bạch Y rầu rĩ đáp, "Có đôi khi sẽ có một mấy chị gái vào đây bán rượu.
Nhưng chị Lâm chỉ là tới làm phục vụ bình thường thôi."
Chị Lâm chính là người vừa nãy bị buộc uống rượu kia.
Nơi này này đúng thật chỉ là nhà hàng ăn uống bình thường, hơn nữa hương vị cũng không tệ lắm, ngày thường cũng có khá nhiều khách hàng bình thường vào đây ăn cơm.
Chỉ là giám đốc mới nhận chức hiện tại trên tay cũng không mấy sạch sẽ gì, hiện giờ xem như rửa tay chậu vàng, nhưng vẫn là để cho tiếp chút rượu vui đùa nhằm bán càng nhiều rượu hơn.
Chuyện này vốn là có người khác phụ trách, nhưng những người đó hôm nay vừa đúng lúc không ở đây, vài vị khách quen liền hướng ý đồ đến những người phục vụ bình thường.
Có lẽ giám đốc còn có chút ý đồ, chọn phục vụ không quan tâm nam nữ gì chỉ cần đẹp là được, trang phục của phục vụ cũng phải thiết kế tỉ.
Bởi vì tiền lương nhiều, những sinh viên không hiểu biết gì nhiều đã tới đây.
Chị Lâm chính là một trong số đó.
Chẳng qua từ trước đến giờ chưa gặp những chuyện như vậy bao giờ nên lúc này mới không có chút phòng bị.
Thẩm Huyền Mặc lập tức hiểu được đây là chuyện gìm
Hắn đánh giá Cố Bạch Y từ trên xuống dưới vài lần, hỏi: "Cậu bây giờ rất thiếu tiền sao?"
Cố Bạch Y hơi hơi sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu.
Thẩm Huyền Mặc nhớ lại một số chuyện, trong đầu hắn hiện ra cảnh trong yến hội trước kia, liền cũng có chút hiểu ra.
"Cố Bạch Y" ở thế giới này đúng thật là thiếu tiền.
Hơn