(25/07/2023)
Bà ấy là đang định nói "câu dẫn" đúng không.
Thư kí Dư Tam Đường đứng ở cửa khoé miệng khống chế không được mà run rẩy một chút.
Dư quang quét đến Cố Bạch Y bàn đối diện mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhưng hẳn là không có chú ý tới từ thiếu chút nữa buột miệng thốt ra kia.
Cũng tại tối qua nghĩ quá nhiều.
Sau khi từ nhà hàng trở về, bà Thẩm liền động tâm tư.
Dư Tam Đường theo bà Thẩm mấy chục năm, vốn chính là quan hệ anh em họ, ông cũng là tận mắt nhìn thấy Thẩm Huyền Mặc lớn lên, ở việc giáo dục con cái này mà nói, bà Thẩm đối với vị anh họ này chưa từng giấu diếm gì.
Bà Thẩm không nói chuyện uyển chuyển nhẹ nhàng được.
Bà chính là muốn Cố Bạch Y câu Thẩm Huyền Mặc tới tay, sau đó lại vô tình đá hắn, làm thằng chó con kia phải chịu một lần đau khổ vì tình.
Lời này có một nửa là trêu đùa, nửa còn lại là thật tình.
Thẩm Huyền Mặc này từ nhỏ đến lớn cuộc sống trải qua quá tốt đẹp trôi chảy.
Sinh ra ở Thẩm gia, đã là điều rất nhiều mơ ước rồi.
Thẩm Huyền Mặc ngay từ khi sinh ra đã có sẵn đường rộng thênh thang phía trước.
Dù không đi theo mẹ làm kinh doanh mà là làm chính trị, dấn thân vào nghiên cứu khoa học, làm nghệ thuật, hoặc là làm bất cứ cái gì khác, Thẩm gia cũng không thiếu tài nguyên nhân mạch, phế vật cũng có thể trở thành người thành đạt trong bất cứ lĩnh vực nào.
Nhưng mà Thẩm Huyền Mặc còn không phải phế vật gì, mà là thiên tài hoàn toàn xứng đáng.
Từ nhỏ đã gặp qua cái gì là không quên được, logic kín đáo, thành tích ưu tí, làm chuyện gì cũng đều nhẹ nhàng.
Bà Thẩm từ lâu đã nhìn thấy thiên phú hơn người trên người hắn, bắt đầu tận tâm bồi dưỡng, muốn hắn trở thành người nối nghiệp của mình.
Nhưng mà không biết có phải từ nhỏ đã bị quản giáo quá nghiêm khắc hay không, Thẩm Huyền Mặc càng lớn lại càng phản nghịch.
Mới đầu là tự ý sửa nguyện vọng đại học, sau đó thì liền trực tiếp đối nghịch.
Muốn hắn đi đến công ty, không đi, nhiều lần công khai chống đối bà, bị khoá thẻ tín dụng cũng không chịu cúi đầu, tự mình tìm mấy người bạn bè thân thiết tự lập nghiệp.
Bà Thẩm từng nói vài lời với người quen trong giới, không ai dám duỗi tay tương trợ ở bên ngoài, ngược lại giống như cùng chung kẻ địch với bà Thẩm, còn cố ý đi ngáng chân, định bức Thẩm Huyền Mặc cúi đầu trở lại Thẩm gia.
Sự thật là Thẩm Huyền Mặc đã có dự kiến trước, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng ở Ninh Thành, vòng người ở thủ đô ngược lại có chút ngoài tầm tay với.
Chỉ mấy năm thời gian ngắn ngủi, Thẩm Huyền Mặc đã có thể tự tin ngồi cùng bàn đàm phán với mẹ mình.
Mẹ con hai người thật ra cũng không có thâm cừu đại hận gì, đơn giản chỉ là tính khống chế quá mạnh, mặc dù nháo ra trận như vậy, nhưng đến thời điểm ăn tết, Thẩm Huyền Mặc vẫn ngoan ngoãn về nhà ăn bữa cơm đoàn viên.
Nhìn thấy con trai dựa vào sức mình lập ra tên tuổi, đáy lòng bà Thẩm vẫn rất tự hào.
Sau đó bà Thẩm cũng lui một bước, tiếp nhận hợp đồng hợp tác với công ty Thẩm Huyền Mặc.
Coi đây là tín hiệu, xem như là bước đầu mẹ con hai người giải hòa.
Nhưng vậy cũng không thể xoá đi lo lắng trong lòng bà Thẩm, mà ngược lại càng thêm trầm trọng.
Thẩm Huyền Mặc quá thông minh, cũng quá tuổi trẻ.
Thành công tới quá dễ dàng, liền sẽ không biết quý trọng.
Cái gì càng dễ có được thì càng không dễ để trong mắt.
Thời gian lâu dần, tự tin sẽ biến thành tự phụ, tự phụ sẽ biến thành bảo thủ, tự cho là đúng.
Nhưng người không có khả năng vĩnh viễn không thất bại, Thẩm Huyền Mặc lại thông minh, sớm muộn gì cũng sẽ đá đến ván sắt.
Leo càng cao, ngã lại càng đau.
Lúc bà Thẩm nói chuyện với Dư Tam Đường, không nhịn được mà thở dài: "Nếu chỉ là sự nghiệp thất bại không thì cũng không sao cả, Thẩm gia cũng không thiếu miếng ăn cho nó, chỉ sợ tâm tính bị chiều hư, đến lúc đó đi gây họa cho người khác hoặc là bị người hãm hại, đó chính là lỗi của ta."
Nghĩ đến những chuyện phong lưu của con trai, bà liền nhịn không được đau đầu.
Bà đương nhiên biết trong đó rất nhiều chỉ là Thẩm Huyền Mặc cố tình phóng túng để phát tán tin đồn.
Nhưng Thẩm Huyền Mặc thái độ lại vô cùng kiêu ngạo, luôn là một mặt ngoắc ngoắc ngón tay là có thể gọi tới một đống người quỳ liếm hắn, nhìn đã thấy chọc tức người khác!
Sợ hắn ngày nào đó kiêu ngạo quá mức, làm ra chuyện gì không thể nào cứu vãn.
Nhưng mà công ty là nơi nuôi sống rất nhiều người, không thể làm bậy.
Nhưng chuyện cảm tình chỉ liên quan đến một mình Thẩm Huyền Mặc.
Từ khi nhìn thấy Cố Bạch Y kia, bà Thẩm liền nảy ra ý đồ mượn cơ hội này cho con trai ăn chút đau khổ.
Nhưng mà, loại chuyện như này giữ trong lòng là được rồi, tuyệt đối không thể tùy tiện nói cho người khác biết.
Bầ Thẩm đã nghĩ kĩ nên lấy cớ như thế nào rồi.
......
"Bạn ta có một cô con gái, lớn hơn 2 tuổi so với Huyền Mặc, từ nhỏ đến lớn đều luôn thích Huyền Mặc.
Nhưng Huyền Mặc thì sao, vẫn luôn không thích nó."
"Nếu chỉ vì chuyện nhỏ này thì ta đã không quan tâm làm gì, tấm lòng chân thành đến sắt đá cũng mòn, không chừng ngày nào đó có thể khiến Huyền Mặc mềm lòng, nhưng mà......"
Bà Thẩm dừng một chút, nhịn không được thở dài, vẻ mặt đau lòng nói.
"Nhưng mà Huyền Mặc lại không thích con gái." Bà Thẩm mặt không đổi sắc đâm cho con trai mình một dao, "Cậu nói xem đây không phải là rõ ràng làm chậm trễ con gái nhà người ta không."
Bà Thẩm lời nói thấm thía, Cố Bạch Y nhịn không được gật đầu theo.
Nhưng cậu lại nhớ đến lời nói hôm qua của Thẩm Huyền Mặc —— Thẩm Huyền Mặc nói hắn không có hứng thú với con trai.
Chẳng lẽ.......!Hắn thật ra là người lãnh tình?
Như vậy đúng thật là không nên làm chậm trẽ con gái nhà người ta.
Bà Thẩm thoáng nhìn biến hóa trên mặt cậu, tiếp tục nói: "Những lời này ta cũng từng nói với cô gái kia nhiều lần rồi, nhưng mà nó lại cố tình không tin, còn nói bên cạnh Huyền Mặc cũng không có ai, đây là cố ý qua loa lấy lệ nó."
Những lời bà nói cũng không phải là nói dối hoàn toàn.
Con gái một người bạn của bà đúng thật là đối với Thẩm Huyền Mặc nhớ mãi không quên, chỉ là cũng không có bao nhiêu nhiệt tình, chỉ là nhìn trúng gia thế của Thẩm Huyền Mặc.
Lúc trước chỉ dựa vào quan hệ bạn bè này, cô gái kia cũng cáo mượn oai hùm không ít lần.
Tầm nhìn hạn hẹp lại ham hư vinh, tâm tư không đoan chính.
Bà Thẩm gặp qua cô ta vài lần, không để cô ta đến ve vãn trước mặt Thẩm Huyền Mặc, trực tiếp chặn từ cửa.
Nhưng cô gái kia đến nay vẫn chưa chịu dừng.
Người bạn kia đã từng giúp bà Thẩm, cô gái kia cũng không làm ra chuyện lớn gì, bà Thẩm cũng không thể trở mặt, chỉ bảo người cản lại.
Hiện giờ thấy Cố Bạch Y, đột nhiên cảm thấy đây là cách hay