Lúc cô gái mặc âu phục bị dán vào trần nhà làm di chuyển nguồn điện, khắp nơi trong ngôi nhà ma nổi gió tà thê lương, Chung Cửu Đạo chỉ đếm qua loa đã đếm được mười mấy luồng gió tà, thật sự không biết căn nhà này cất giấu bao nhiêu âm hồn.
Khi thuê căn nhà này, Chung Cửu Đạo định ra tay thu dọn ác ma trong nhà, sau khi thu phục sẽ liên lạc với chủ nhà, không chừng chủ nhà sẽ biết ơn rồi giảm phí thuê thà của anh, tiền tiết kiệm có thể dùng làm tiền vốn cho đoàn phim, thuê thêm mấy bộ quần áo giống thế này.
Nhưng mà sau khi thấy "phương pháp sử dụng" mới của ma nữ mặc âu phục, Chung Cửu Đạo cảm thấy mình không cần đuổi cùng gϊếŧ tận, không chừng có thể tìm được con đường tiết kiệm tiền từ trên người những ác quỷ này, anh có thể không ra tay thì cố gắng không ra tay.
Không ra tay cũng không phải Chung Cửu Đạo lạnh nhạt, mà là từ khi anh rời khỏi nhà, vì cắt đứt giấc mơ đạo diễn của anh, nên bố không cho phép Chung Cửu Đạo làm nghề nghiệp của dòng họ nữa.
Còn nghề nghiệp dòng họ của Chung Cửu Đạo, tất nhiên chính là một nghề nghiệp cổ xưa, vừa truyền thống vừa thần bí - thiên sư.
Nhà họ Chung là thế gia thiên sư, đã truyền lại hơn mấy nghìn năm, từng đạt tới thời kỳ hưng thịnh vào mấy trăm năm trước, đến thế kỷ mới thì dần dần suy yếu.
Không chỉ uy tín của dòng họ suy yếu, mà còn cả pháp lực của con cháu đời sau.
Khi thời đại dần bước vào thời kỳ hòa bình, oán khí trên đời dần tiêu tan, pháp lực của thiên sư cũng dần yếu. Kỳ lạ là hai bên không phải kiểu bên này yếu thì bên kia mạnh, mà là quan hệ mày mạnh tao cũng mạnh, mày yếu tao cũng yếu.
Thiên phú của con cháu nhà họ Chung kém đi theo từng đời, lúc người lớn trong dòng họ đang buồn rầu vì chuyện này, thì Chung Cửu Đạo ra đời.
Anh sinh ra đã có thiên phú khác thường, đừng nói con cháu cùng thế hệ không bằng anh, dù cho nhìn về mấy trăm năm trước, cũng không có thiên phú mạnh như Chung Cửu Đạo.
Lúc Chung Cửu Đạo ra đời thì tay trái nắm không khí, giống như cầm thứ gì đó. Người lớn trong dòng họ mở thiên nhãn thăm dò tay trái của anh, thấy lòng bàn tay của đứa bé nắm một cây bút vô hình, từ nhỏ đã có thể dùng tay không vẽ bùa, không cần dựa vào vật khác như giấy bùa, mực đỏ.
Cả nhà họ Chung chấn động, loại thiên phú này, nhất định Chung Cửu Đạo là thiên tài hiếm có dẫn dắt nhà họ Chung đi lên một thời kỳ hưng thịnh khác!
Điều duy nhất làm người lớn của nhà họ Chung khó hiểu là, cái bút mà Chung Cửu Đạo cầm bên tay trái không phải bút lông, thậm chí cũng không phải bút máy, mà là một cây bút kỳ lạ, cho đến mấy năm sau thì mấy người lớn mới biết, cái bút này tên là bút ký tên trung tính.
Mà khi Chung Cửu Đạo khăng khăng chọn trường điện ảnh, người lớn trong dòng họ mới nhận ra, có lẽ cái bút đó không giống như mong đợi của họ.
Vì để Chung Cửu Đạo đổi ý, nhà họ Chung đã cắt học phí và phí sinh hoạt của anh, học phí của trường điện ảnh rất cao, bọn họ cho rằng Chung Cửu Đạo sẽ không kiên trì nổi mà về nhà.
Ai ngờ Chung Cửu Đạo có pháp lực cả người, đến đâu cũng không chết đói, tha hồ nhận mấy công việc thì đã kiếm được học phí và phí sinh hoạt tương lai vào tay, anh còn góp được hai triệu, mười năm sau cũng không lo ăn mặc.
Họ hết cách, nhà họ Chung chỉ đành phải nói với Chung Cửu Đạo rằng, nếu như anh muốn theo đuổi ước mơ, thì không được sử dụng kỹ năng truyền thống của dòng họ để kiếm tiền, nếu không thì phải về nhà thừa kế gia sản.
Từ đó về sau Chung Cửu Đạo không chủ động ra tay nữa, gặp phải chuyện kỳ dị cũng chỉ lập tức thông báo cho thiên sư gần đó, không tiếp tục dựa vào pháp lực để kiếm tiền.
Cho dù thuê ngôi nhà ma này, Chung Cửu Đạo cũng chưa từng nghĩ dựa vào việc đuổi ma để tăng chút tiền vốn cho đoàn phim, chỉ mong chủ nhà có thể giảm tiền thuê phòng. Nếu chủ nhà đưa tiền thật thì anh cũng không thể nhận, đây là quy tắc, cũng là giao hẹn với dòng họ.
Chung Cửu Đạo muốn thực hiện ước mơ của mình, hơn nữa cũng tôn trọng cách làm của dòng họ, dù sao cũng là anh bỏ sự nghiệp dòng họ trước, không dùng pháp lực để kiếm tiền cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng dùng pháp lực tiết kiệm tiền, chắc không xem là vi phạm giao hẹn.
Anh tính toán qua loa một lúc, âm khí của ma nữ mặc âu phục rất mạnh, dùng sức mạnh của bùa ngũ lôi bây giờ để xem xét, ít nhất phải làm phép bảy ngày bảy đêm mới có thể hoàn toàn tiêu diệt ma nữ mặc âu phục, có thể tiết kiệm nhiều tiền điện. Nhưng mà thời gian hiệu lực của bùa ngũ lôi chỉ có sáu canh giờ, cần cách mỗi mười hai tiếng vẽ lại một lá.
Không thể chỉ dùng ở việc chiếu sáng.
Chung Cửu Đạo tiện tay chỉ một cái, dời ma nữ mặc âu phục trên trần nhà đến chỗ cầu dao diện ở ngôi nhà ma, để cô ta cung cấp điện năng kéo dài ổn định cho cả nhà.
Cô gái mặc sườn xám trắng trơ mắt nhìn Chung Cửu Đạo làm chuyện tàn nhẫn như vậy thì khẽ run người, co chặt cơ thể, vô cùng cố gắng giảm cảm giác tồn tại, chỉ xin tên thiên sư tàn nhẫn vô nhân đạo trước mặt có thể cho mình thoải mái, chứ không phải xin được hồn phi phách tán cũng khó khăn như cô gái mặc âu phục.
Chung Cửu Đạo lên tầng hai, tiện tay mở một cửa phòng ngủ, thấy bên trong phủ đầy bụi bặm, hoàn toàn không gọn gàng như vườn hoa và phòng khách.
Những con ma này làm việc không tốt, đều chỉ lo công trình bên ngoài. Chung Cửu Đạo khẽ cau mày, hỏi sườn xám trắng dưới tầng: "Vườn hoa và phòng khách là ai quét dọn?"
Sườn xám trắng sợ hãi đến nỗi co rúm bả vai, lúc này mới trả lời: "Lá rụng ở vườn hoa do ông Đinh quét dọn, hoa do dì Ba trồng, phòng khách này... do thím Dương dọn dẹp."
"Bảo thím Dương dọn dẹp mấy phòng ngủ nữa." Chung Cửu Đạo không thèm hỏi dì Thái là ai, anh dặn dò luôn.
Vừa dứt lời, một cơn gió tà thổi qua, bụi bặm và mạng nhện trong phòng ngủ bị cơn gió thổi ra ngoài cửa sổ, lẫn vào trong bùn đất, trong phòng lập tức trở nên gọn gàng, còn sạch gọn hơn cả khách sạn năm sao.
Thím Dương không lộ mặt, nhưng dùng trình độ nghề nghiệp thông thạo để chứng minh sự khôn khéo của mình, hiểu chuyện, không có hại.
Chung Cửu Đạo gật đầu về chỗ cơn gió tà đang xoay tròn, lễ phép nói: "Cảm ơn."
Anh xách va li vào phòng, đặt máy quay phim quý giá nhất ở trên bàn, sau đó treo từng bộ quần áo vào trong tủ.
Chung Cửu Đạo định chuẩn bị dùng cả đêm để dọn dẹp nhà cửa, lúc này có "người ở sẵn nhiệt tình mến khách" trong ngôi nhà ma giúp đỡ, buổi tối anh lại chẳng có việc gì để làm.
Nằm trên giường một lúc, Chung Cửu Đạo cảm thấy hơi chán, nghĩ đến bộ phim sắp quay mà trong lòng hơi thấp thỏm. Anh thạo việc đuổi ma, nên không hề sợ ở trong nhà ma, thậm chí có hơi suиɠ sướиɠ vênh váo. Lần đầu quay một bộ phim hoàn chỉnh, anh không có kinh nghiệm, trong lòng rất căng thẳng.
Anh suy nghĩ chuyện phải làm trong khoảng thời gian tiếp theo một lần, sau khi chắc chắn không có sơ suất, Chung Cửu Đạo lấy một hộp tài liệu trong va li, trong đó đặt kịch bản, tài liệu để chuẩn bị cho bộ phim, còn có một vài đĩa phim kinh điển mà anh dùng để quan sát học tập.
Bây giờ phổ biến app xem phim và ti vi nối wifi, rất ít người xem băng đĩa rồi. Những chiếc đĩa này đều do Chung Cửu Đạo sưu tầm lúc đi học, nguyên nhân mang tới ngôi nhà ma