Xinh đẹp công tử xếp lại cây quạt trên tay rồi nói: "Lý do chúng ta đến đây là để tìm một vị pháp sư có năng lực cùng đi một chuyến với chúng ta!"
Dứt lời từ trong ngực móc ra một thỏi bạc, đập mạnh xuống mặt bàn.
Khối này bạc khoảng chừng mười lượng, độc nhãn gặp bạc thân thể cũng không còn run nữa, nuốt ngụm nước bọt hai mắt tỏa ánh sáng, vừa muốn mở miệng..
"Ta đến!"
Ngồi một bên tên đàn ông xấu xí đột nhiên đứng lên, sửa sang lại một chút đạo bào màu xanh, từ trong ngực móc ra Nhiếp Hồn Linh tay thì rung chuông miệng thì lẩm bẩm niệm niệm, cố hết sức để thể hiện.
Cuối cùng, hắn đứng dậy và giơ tay tỏ vẻ bản thân mình như một diễn viên đang đứng trên sân khấu.
Vị râu quai nón nhìn bĩu môi một cái: "Ngươi làm sao lớn lên xấu như vậy! Thi thể nhìn thấy ngươi cũng bị dọa sống lại đi?"
Tên xấu xí hé miệng cười nói: "Tráng sĩ đừng nhìn ta xấu xí, lúc nhỏ đang chơi trên đường ta tình cờ gặp được Ngân Xuyên Mao đại pháp sư, đại pháp sư thấy tướng mạo của ta nói ta tướng mạo giống Địa Phủ phán quan, có thể chấn nhiếp tiểu quỷ cùng vong linh, trời sinh chính là vì nghề cản thi này mà sinh ra, dứt khoát thu ta làm đồ đệ.
Ta làm nghề này hơn mười năm, giúp đỡ vô số linh hồn tha hương, mọi người thường gọi ta là pháp sư cản thi hoặc là Xấu ba pháp sư."
Ngoại hiệu này Ngô Phong căn bản liền chưa từng nghe qua, đoán chừng là tự mình phong cho mình, nhưng hắn nói tên Ngân Xuyên Mao đại pháp sư ngược lại là nghe sư phụ từng nói tới, Ngân Xuyên là một vùng sớm nhất xuất hiện pháp sư làm nghề cản thi, không xưng người cản thi mà đều gọi là pháp sư, duy nhất chỉ có một người được gọi là đại pháp sư, cả đời đồ đệ vô số, so với sư phụ mình đều lớn hơn hai thế hệ, nghe nói sau khi tuổi tác lớn liền không làm nghề này nữa, nhưng đi đâu không người biết được, nếu là còn sống đến nay đã hơn một trăm tuổi.
Vị râu quai nón thật đúng là bị Xấu ba lừa dối, nhẹ gật đầu nhìn vị xinh đẹp công tử nói: "Công tử, liền chọn hắn đi!"
Một lần thuê người cản thi đi đến chân trời góc bể cao nhất chỉ năm lượng bạc, khái niệm mười lượng bạc là gì, tương đương với bánh cùng dấm và dầu ớt liên tiếp từ trên trời rơi xuống.
Mắt nhìn thấy công việc béo bở liền bị Xấu ba chiếm được, độc nhãn hận đến ngứa răng, kích động nói: "Ngươi đừng chém gió nữa, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh ta không rõ ràng? Ngươi nếu là đồ đệ của Mao đại pháp sư, ta chính là sư phụ của Mao đại pháp sư."
Độc nhãn cùng Xấu ba ngươi một lời ta một câu cãi nhau, hai người là không ai nhường ai, vén tay áo lên đều muốn đánh nhau.
Võ sĩ tức giận đem thanh kiếm đang cầm trên tay chém một nhát xuống mặt bàn, cả giận nói: "Được rồi, đừng cãi nhau, hai ngươi đều đi, ai có thể chịu được lâu hơn liền cầm lấy số tiền này."
Xấu tam liền hỏi: "Xin hỏi vị đại gia này, chúng ta đi đâu a?"
"Thiên tàn lĩnh!"
Xấu ba nghe xong mặt lộ vẻ khó xử, gãi đầu cười nói: "Ta đột nhiên nhớ tới trong nhà còn có việc, liền tặng cho độc nhãn đi, hắn từng đi qua nơi đó, đối với địa hình quen thuộc hơn ta."
Độc nhãn giống như một quả cà tím bị xì hơi, cố giải thích nhưng lại chưa nghĩ ra nên nói như thế nào.
Vị râu quai nón bước lên hai bước cho Xấu ba một bạt tay mắng: "Bà ngươi, lúc đòi đi lúc lại nhà có việc dám đùa nghịch lão tử, ngươi không đi ta làm thịt ngươi!"
Một tát này phải gọi là vang dội, Xấu ba ngay tại chỗ xoay ba vòng, khoé miệng chảy ra máu, che miệng kinh ngạc hỏi: "Ngươi là người đánh ta sao?"
Độc nhãn nhìn thấy bộ dạng Xấu ba mở miệng bật cười, vị râu quai nón quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái, mới nén trở về.
Ngô Phong rất buồn bực, không biết bọn hắn nói thiên tàn lĩnh cùng độc nhãn kể khi nãy chính là cùng một chỗ không, địa phương nào có thể để cho hai kẻ tham tiền từ bỏ mười lượng bạc không kiếm?
Xinh đẹp công tử cầm quạt xếp chỉ vào Ngô Phong nói: "Ngươi cũng đi!"
Vừa dứt lời, ánh mắt của võ sĩ cùng vị râu quai nón đều quay sang nhìn.
"Được a, vừa vặn không có việc, có tiền liền kiếm thôi."
Ngô Phong vốn không muốn đi, nhưng trước tình huống này không đi không được a, khi vừa lên tiếng hai vị đồng nghiệp nhìn chằm chằm vào hắn.
Không chỉ không biết sử dụng võ công còn tay không tất sắt.
Sống sót trong thời kỳ loạn lạc thật không dễ dàng.
Không nhờ phần thưởng của cản thi ghi chép giúp bản thân có một chút năng lực phòng thân.
Con người có đôi khi so với quỷ đáng sợ nhiều..
Xinh đẹp công tử lại từ trong ngực móc ra một lượng bạc khác, ném cho chưởng quỹ rồi ra lệnh: "Hai bàn tiệc thượng đẳng! Chúng ta ăn no rồi mới lên đường, ba người cùng đi với chúng ta."
* * *
Ba người cản thi ngồi một bàn, trong bữa tiệc độc nhãn cùng Xấu ba ai cũng không để ý tới ai, đều cắm đầu một mình ăn, Ngô Phong một ngụm đồ ăn cũng chưa ăn, nhấc lên bầu rượu uống một chén lại một chén, cân nhắc về những người này.
Tên độc nhãn