“Tôi thấy, tiền thưởng nhiệm vụ không phải là quá nhiều sao?” Phó đạo diễn Khang hơi nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng tới hiệu quả của chương trình: “Chúng ta ngay từ đầu đã quyết định, nếu bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, mỗi người có thể có 500 tệ mỗi ngày, những số tiền này được quyết định dưới tình huống dự đoán Thời Tiểu Ngư sẽ là một người mưu mô.
""Nhưng hiện tại xem ra, cô ấy chẳng những không có mưu mô gì, ngược lại còn bắt đầu tự tay nấu nướng, chi phí du lịch trực tiếp giảm mạnh, như vậy số tiền kia, về sau bọn họ hoàn toàn đủ dùng, không có khó khăn gì, chương trình của chúng ta có phải sẽ không đáng xem không?" Phó đạo diễn Khang bày tỏ sự lo lắng của mình.
"Năm trăm tệ, đúng là sau khi hoàn thành nhiệm vụ mới có, ai nói bọn họ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ?" PD Trương liếc nhìn phó đạo diễn Khang, nói: "Vừa rồi bọn họ suýt chút nữa đã hoàn thành hai cái, tôi thông minh nên đã ngăn cản bọn họ, vậy kế tiếp bọn họ còn cần đến hai địa điểm để chụp ảnh nữa, một trong số đó có thể họ sẽ đến Đền khỉ, địa điểm còn lại! có lẽ họ sẽ đến Bhadgaon để chụp ảnh với thần bò, nếu họ đi thật, thì chắc mấy ngày nữa họ sẽ mua tiền thức ăn cũng hết sạch.
”"À! " Phó đạo diễn Khang hiểu rõ gật đầu, đột nhiên ông ấy kịp phản ứng cái gì đó, nói: "Không đúng, không phải là còn Bảo Tháp Boudhanath à? Chỗ đó cách đây không xa, bọn họ có thể chụp ảnh ở chỗ chẳng phải là được rồi.
"PD Trương có hơi ghét bỏ nhìn ông ấy: "Xem ra tôi làm chiến lược không tốt, Bảo Tháp Boudhanath chỉ có chim bồ câu, động vật giống nhau, nhưng thế không được tính! "Phó đạo diễn Khang: "! "À, ông thật thông minh.
Ba người Thời Tiểu Ngư đã