Trước khi Tô Lị Viện rời đi, cô ấy nhấn mạnh một lần nữa: "Nhớ kỹ, nhất định phải giữ khoảng cách với Kính Gia Uyên trong suốt chương trình, mấy cái mánh khóe và kế vặt của cô tém hết lại cho tôi.
Tôi biết cô muốn nổi tiếng trở lại, nhưng tôi hy vọng cô có thể nhớ kỹ những gì tôi đã nói, hãy là chính mình, cô sẽ có thể nổi tiếng.""Ừm, tôi hiểu rồi." Trong mắt Thời Tiểu Ngư hiện lên vẻ dịu dàng, cô gật đầu đáp lại.Lúc Tô Lị Viện chuẩn bị rời đi, Thời Tiểu Ngư ở phía sau cô ấy, nhỏ giọng nói một câu: "Cảm ơn chị Tô."Cơ thể Tô Lị Viện đi phía trước hơi ngừng lại, nhưng ngay lập tức bước chân lại nhanh hơn mấy phần.Sau khi tiễn Tô Lị Viện đi, Thời Tiểu Ngư trở về phòng, ngồi xuống ghế sô pha.Cô ấy sắp xếp lại tình hình hiện tại trong đầu cho tốt, dựa theo những ký ức rời rạc về Thời Tiểu Ngư trong đầu cô và tin tức về Thời Tiểu Ngư mà cô biết được ở kiếp trước, có lẽ cô biết đại khái tình hình hiện tại của mình.Cô không biết làm thế nào mình có thể xuyên về mấy năm trước, còn xuyên vào Thời Tiểu Ngư.Cũng không biết giữa chừng cô có xuyên trở về hay không, mọi thứ đều chưa rõ tình hình.
Thời Tiểu Ngư chỉ biết rằng đây là cơ hội của cô.Cho dù cô chỉ có thể ở đây vài tháng, nhưng chỉ cần cô có thể nắm bắt tốt, không chừng có thể thay đổi thói quen ăn uống của Kính Gia Uyên, vậy là có thể tránh thoát được việc xảy ra bi kịch.Rất nhiều ý nghĩ cứ lởn vởn trong đầu cô.Cô rất nghiêm túc tự hỏi về những gì sau này cô cần phải làm.Thời Tiểu Ngư lấy ra một tờ giấy ở bên cạnh, lấy bút ra lần lượt viết ra những điều cần lưu ý.Đầu tiên, muốn tham gia "Hành Trình Ước Mơ" để chăm sóc tốt cho Gia Uyên ở trong chương trình, đồng