"Chị...!chị Lý, em có thể ứng trước tiền lương tháng này không...?"
Giọng nói lo lắng bất an của thiếu niên từ đỉnh đầu truyền đến.
Lý Lỵ nghe nói như thế đáy mắt chợt loé một tia không kiên nhẫn, buông bút trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn thiếu niên lưng hơi khom xuống trước mắt, hai tay luống cuống bám vào ống quần, vẻ mặt ngượng ngùng nhưng vẫn mỉm cười.
Trên người thiếu niên mặc trang phục công nhân xây dựng hết sức phổ thông, nón an toàn màu vàng, áo công nhân giặt đến cũ kỹ không còn nhận ra vốn là màu trắng hay màu vàng, quần dài quân đội màu xanh dính đầy bụi bặm, chân mang giày lao động có mấy cái lỗ.
Cả người từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong không lúc nào tỏa ra hai chữ, bần cùng.
Lý Lỵ thu hồi ánh mắt đánh giá, trở lại trên mặt thiếu niên.
Nếu không phải cô đã xem qua giấy chứng minh nhân dân của cậu, nhất định sẽ không tin tưởng đây là một người ba tháng trước mới vừa tròn mười tám tuổi.
Gương mặt kia giống như trải qua mưa gió, da thịt vốn trắng nõn bị ánh nắng mặt trời chói chang thiêu đến khô đen, chỗ nào giống màu da của thiếu niên mười mấy tuổi nên có.
Nhìn con mắt hoảng loạn của Nguyên Gia Khánh bên trong mang theo chờ mong, Lý Lỵ thở dài, sau khi nhìn thấy bộ dáng này của thiếu niên vừa mới không kiên nhẫn liền biến mất.
"Nguyên Gia Khánh không phải chị Lý không dễ nói chuyện, tình huống nhà cậu chị cũng biết một chút, thế nhưng mấy ngày trước cậu ứng trước tiền công tháng này, lúc này mới giữa tháng, cậu lại muốn tiền tháng sau, cái này không nói không được, chị cho cậu thì mấy công nhân khác nên làm thế nào? Trong nhà mọi người hoặc ít hoặc nhiều cũng không dễ dàng, nhưng mỗi người cũng chưa từng chạy đến chỗ này đòi tiền chị đúng không?"
Thân thể Nguyên Gia Khánh bỗng cứng đờ, đầu ngón tay trắng bệch, chân tay bám vào ống quần càng thêm dùng sức.
"Chị, chị Lý, em đảm bảo đây là lần cuối cùng! Em, em chỉ cần một nửa tiền lương, một nửa là được rồi, một phân tiền tháng sau em cũng không lấy!"
Nghe cậu nói chỉ cần một nửa tiền lương, lúc này Lý Lỵ vẻ mặt mới nghiêm túc mang theo mấy phần lo lắng.
"Nguyên Gia Khánh, trong nhà cậu gần đây...!Lại xảy ra chuyện gì sao?"
Lý Lỵ do dự hỏi, dù sao đây là chuyện trong nhà người ta, một người ngoài như cô không nên lắm miệng nhưng nhìn thiếu niên cùng con trai cô tuổi tác xấp xỉ, vì lo cho gia đình khiến thiếu niên sớm gánh vác trách nhiệm làm cô động lòng trắc ẩn.
Hành nghề xây dựng này từ trước đến nay là một việc khổ cực.
Nhưng mà phần công việc này mặc dù vừa mệt, vừa khổ phải phơi nắng liên tục nhưng tiền lương thật sự không tính thấp.
Một tháng vất vả khổ sở, tiền lương có thể so sánh với cán bộ lãnh đạo trong thành phố lớn, làm nhiều việc một chút, chịu khó làm thêm giờ giữa trưa nắng gắt thì tiền lương có thể cao tới nghìn, chín nghìn thậm chí hơn chục nghìn.
Từ trước đến nay Nguyên Gia Khánh chưa bao giờ buông tha cơ hội kiếm tiền, nhiệt độ buổi trưa bên ngoài cao tới 37-38 độ, cậu cũng không muốn nghỉ ngơi.
Lần nào cũng vội vàng xin tăng ca vào buổi trưa trước khi chủ thầu sắp xếp ca làm, dù những người khác cũng cảm thấy làm thêm giờ có tiền lời, thế nhưng nhìn mặt trời gay gắt phần lớn đều chọn nghỉ ngơi.
Kiếm tiền có thể kiếm thì kiếm nhưng không thể vì kiếm tiền mà sức khỏe cũng không cần, mặt trời nóng như vậy vừa nhìn thật sự sẽ bị cảm nắng.
Cánh môi Nguyên Gia Khánh nhẹ nhàng mấp máy mấy lần chẳng thể nhìn thấy, cuối cùng đem lời nói nuốt xuống, bỏ ra một nụ cười rồi lắc đầu.
Lý Lỵ thở dài, nói: "Chị thật sự không thể lại cho cậu ứng trước tiền lương, tiền lương phải nói cấp trên xin sớm một tuần, cậu có việc cần gấp cũng chờ không được lâu như vậy phải không? Nhưng chị có thể cho cậu mượn hai nghìn, cậu, lúc nào cũng có thể trả lại."
Nói xong Lý Lỵ mở bóp tiền ra, rút ra một tờ tiền mặt màu phấn hồng nhét vào tay Nguyên Gia Khánh.
Tay Lý Lỵ vừa mới duỗi ra, Nguyên Gia Khánh trực tiếp lui về phía sau vài bước, hoảng loạn khoát tay, nói: "Chị, chị Lý, cảm ơn chị, em sẽ nghĩ biện pháp khác, thật sự cảm ơn chị."
Nói xong Nguyên Gia Khánh cúi người thật thấp một cái rồi đi ra phòng tài vụ, thân thể giống như có mãnh thú phía sau đuổi theo chạy ra ngoài công trường xây dựng.
Trước mặt nhào tới gió xen lẫn một luồng khí nóng, hơi nóng kia đánh cho thân thể Nguyên Gia Khánh