Quản lí quay mặt ra cửa mau lẹ chào hỏi khi trông thấy Nguyên Gia Khánh bước vào.
"Này, Tiểu Nguyên, cậu tới rồi, tới, ngồi ở chỗ này."
Quản lí thấy cậu tới, vô cùng nhiệt tình đứng dậy niềm nở tiếp đón cậu đưa cậu ngồi xuống ghế sô pha màu đen ở một bên, cách người đàn ông xa lạ một khoảng.
Ngay khi cậu ngồi xuống người đàn ông đó gật đầu lễ phép mỉm cười với cậu: "Chào cậu."
Giọng nói nhẹ nhàng như ngọc, khí chất nho nhã.
"Chào anh."
Giọng của Nguyên Gia Khánh khô khốc, lộ ra chút thận trọng.
Người bên cạnh nhìn không lớn hơn bao nhiêu tuổi so với cậu nhưng nếu so sánh chính là khác nhau một trời một vực.
Nhưng trong lòng nảy sinh tâm lý tự ti chỉ có cậu mới biết, quản lí thấy cậu ngồi xuống, hắn lấy từ trong ngăn kéo ra một bản hợp đồng đưa tới trước mặt cậu, thuận tiện giới thiệu người đàn ông bên cạnh cho cậu.
"Tiểu Nguyên, đây là cổ đông của tập đoàn Điền của chúng tôi cũng là quản lí chính của dược thiện Điền gia, Điền Thành tiên sinh.
Điền tiên sinh người là Nguyên Gia Khánh chuyên cung cấp rau quả cho chúng ta." Sau khi giới thiệu xong, quản lí bắt đầu nói đến chính sự.
"Đúng rồi, Tiểu Nguyên đây là hợp đồng mà tôi nói với cậu, cậu có thể xem trước có gì không ổn chúng ta có thể thảo luận."
Khi nói đến hợp đồng, Nguyên Gia Khánh nâng lên mười hai phần tinh thần, tiếp nhận hợp đồng trên bàn cẩn thận đọc kỹ.
Hợp đồng rất dày, phía trên lít nha lít nhít tất cả đều là chữ.
Đây cũng là lần đầu tiên Nguyên Gia Khánh tiếp xúc với thứ này, dù rất phức tạp nhưng vẫn kiên nhẫn đọc từng dòng một.
Quản lí cũng không thúc giục cậu, thấy cậu tập trung kiểm tra hợp đồng liền tiếp tục nói về chủ đề trước đó với Điền Thành ở một bên.
"Điền tổng, khi nào ngài chuẩn bị nhậm chức, tôi sẽ an bài thu xếp trước."
"Sớm nhất có thể ngày mai tôi có thể bắt đầu công việc sẽ không làm phiền anh chứ?"
"Đâu có đâu có, Điền tổng nói đùa, vậy hôm nay tôi sẽ thu xếp mọi việc cho xong, sáng ngày mai Điền tổng cứ yên tâm đi làm."
Điền Thành nghe quản lí còn gọi hắn là Điền tổng, cười một tiếng đắng chát: "Quản lí Vương, sau này đừng gọi tôi là Điền tổng nữa, tôi bây giờ chỉ là một quản lí nho nhỏ."
Nghe Điền Thành nói như vậy, vẻ mặt quản lí cũng hơi lộ ra chút trầm nặng, sau đó tức giận không thôi: "Mặc dù quyết định của cấp trên không liên quan đến cấp dưới chúng ta, thế nhưng Điền tổng anh đã cống hiến cho công ty bao nhiêu thì mọi người đều thấy, bây giờ thế mà..."
Điền Thành lắc đầu với hắn, tỏ ý không cần quan tâm.
Kỳ thật rất nhiều chuyện có đôi khi thật không thể chỉ đơn giản lấy đúng sai để đánh giá còn có rất nhiều yếu tố đồng thời đóng vai trò quan trọng.
Thấy Điền Thành cũng không quá để bụng, quản lí thở dài cũng không nói thêm, lúc này Nguyên Gia Khánh cuối cùng cũng độc hết bản hợp đồng.
Sau khi đọc bản hợp đồng này trong lòng Nguyên Gia Khánh không thể bình tĩnh được nữa.
Trên hợp đồng quy định nói cậu mỗi ngày cần cung cấp ít nhất 500 cân rau quả cho dược thiện Điền gia mà dược thiện Điền gia lấy mỗi cân rau quả của cậu tám đồng, không giới hạn chủng loại rau qua nhưng chất lượng phải được đảm bảo, nếu như phát hiện có tình huống ăn gian, dược thiện Điền gia có quyền chấm dứt hợp hợp đồng và yêu cầu cậu bồi thường.
Đối với phương diện chất lượng này, Nguyên Gia Khánh hoàn toàn không lo lắng.
Điều duy nhất cậu lo lắng chính là làm thế nào mỗi ngày lấy ra 500 cân đồ ăn từ không gian ra, đó cũng không phải một số lượng nhỏ.
Đã muốn mang ra ngoài còn muốn không làm người khác chú ý đó mới là vấn đề.
"Thế nào Tiểu Nguyên, hợp đồng có vấn đề gì không?"
Quản lí thấy cậu sau khi để hợp đồng xuống rồi lặng im suy nghĩ, mau chóng mở miệng hỏi thăm.
Nguyên Gia Khánh định thần lại, nhanh chóng lắc đầu, quyết định đến lúc đó lại suy nghĩ biện pháp một lát, dù sao mỗi ngày kiếm được bốn ngàn đồng, cậu tuyệt đối sẽ không nghĩ bỏ qua.
"Không có vấn đề gì, quản lý, tôi bất cứ lúc nào đều có thể ký hợp đồng."
Nghe thấy Nguyên Gia Khánh không có ý kiến gì, hắn biết việc kinh doanh này đã định ra.
Quản lí đưa cho cậu cây viết màu đen, Nguyên Gia