Trì Lạc sững người, một chữ "Phi" này cùng lúc khiến cậu nhớ đến hai người.
Một là vị Chí tôn cao cao tại thượng, hai là vị tiền bối khoa Quản trị kinh doanh- Cố Triển Phi.
Cậu băn khoăn hồi lâu mới nhấn đồng ý, dù sao thì là ai đi nữa kết bạn cũng chẳng phải việc có hại.
Xong rồi, cậu cất điện thoại vào túi tiếp tục trò chuyện cùng Hựu Trí.
.....
Cố Triển Phi đang ngẩn người trên chiếc ghế xoay, điện thoại hiện lên thông báo từ Facebook anh mới cầm lên xem.
Đó là thông báo chấp nhận kết bạn mà anh vừa gửi cho Trì Lạc năm phút trước.
Anh mỉm cười, không ngờ cậu chàng lại đồng ý nhanh như vậy.
Hứa Dĩ Tranh đang đánh boss ở Dạ Xoa Ải, nhưng con boss này quả thật quá mạnh, một mình anh ta đánh không lại.
Anh ta đành phải cầu cứu bạn thân của mình:
"Triển Phi Phi, cứu t..."
Nhìn cái bộ dạng cười ngu của Cố Triển Phi, những lời muốn nói của anh ta đều nuốt ngược vào bên trong.
Anh ta lặng lẽ thoát ải, lặng lẽ tắt máy tính rồi lặng lẽ nhích gần đến bên cạnh Cố Triển Phi.
Liếc nhìn vào màn hình điện thoại của anh, ngoại trừ một mảng đen xì ra thì chẳng có bất kì thứ gì khác.
Hứa Dĩ Tranh một bụng đầu dấu chấm hỏi, không nhịn được lên tiếng:
"Triển Phi...!Cậu đừng nói là độc thân lâu quá nên cậu đâm ra tự luyến rồi nha."
Cố Triển Phi: ?
Hứa Dĩ Tranh chỉ chỉ màn hình điện thoại anh:"Cậu nhìn bản thân trong màn hình rồi cười ngu làm gì?"
Nụ cười trên môi Cố Triển Phi nhạt dần, anh đặt điện thoại lên bàn, không thèm để ý đến anh ta.
Hứa Dĩ Tranh giận lắm, anh ta hậm hực nhìn anh một lúc rồi dường như nghĩ ra gì đó.
Anh ta lôi điện thoại ra, gửi một nhãn dán khẩn cấp vào nhóm chat của mấy đứa bạn thân.
[Tranh Tranh]: Khẩn cấp, @mọi người, Triển Phi Phi của chúng ta hình như đang để ý cô nàng nào rồi.
[Bối Y Tường]: Cậu có chắc là cậu không ảo tưởng chứ?
[Hoa Hoa]: Đúng đó, Triển Phi là hội viên Vip của hội nhóm F.A thì làm sao mà có người yêu được.
[Tranh Tranh]: Tớ nói thật! Tớ bắt gặp hai lần rồi.
Lần trước đang chơi game ở quán Net cậu ấy cũng ngẩn người nhìn màn hình cười ngu.
Lần này cũng vậy, lúc đầu tớ nghĩ cậu ấy tự luyến nhưng ngẫm lại thấy có vẻ cậu ấy cố ý tắt màn hình không cho tớ xem hơn.
[Hoa Hoa]: Cậu nói...Triển Phi cười ngu?
[Tranh Tranh]: Chính xác!
[Bối Y Tường]: Hay là cậu chơi game nhiều quá nên hoa mắt chóng mặt rồi nhìn nhầm? Tên ngốc đó làm gì có khái niệm cười? Mà lại còn cười ngu...
Nhóm chat đang sôi nổi thì một thông báo hệ thống hiện lên.
[Phi đã rời khỏi nhóm chat]
[Bối Y Tường]:...
[Hoa Hoa]:....
[Tranh Tranh]: À...đợi tớ xíu.
Hứa Dĩ Tranh quay phắt sang nhìn Cố Triển Phi, anh vẫn bình tĩnh đeo tai nghe đăng nhập vào game.
Anh ta không nhịn được hét lên:
"Cậu rời nhóm làm gì hả? Bộ nói trúng tim đen của cậu hay sao?"
Cố Triển Phi lạnh lùng lườm anh ta một cái rồi dứt khoát bơ anh ta hoàn toàn.
Hứa Dĩ Tranh gào thét trước thái độ của Cố Triển Phi nhưng anh đang đeo tai nghe cách âm nên căn bản không nghe thấy anh ta nói gì cả.
Một lời mời tổ đội lập tức được gửi đến, người gửi không ai khác chính là Bối Y Tường.
Cố Triển Phi