Năm giờ bốn mươi hai, Hựu Trí có mặt tại phòng ký túc xá của Bối Y Tường.
Trong phòng lúc này chỉ có ba người mà thôi.
Cố Triển Phi là người đầu tiên lên tiếng:
"Sao rồi? Có phát hiện được gì không?"
"Có."- Hựu Trí gật đầu, cậu lấy điện thoại trong túi ra, mở những tấm ảnh mình chụp được lên.
"Đầu tiên, tài khoản ẩn danh này có tên là KTy7437, được tạo từ tháng chín hai năm trước, đây đích thị là một tài khoản phụ vì số lượng bài đăng trên này rất ít, cách nhau đến tận gần một năm."
Dừng lại một chút, Hựu Trí nói tiếp:"Bên cạnh đó, các thiết bị đăng nhập vào tài khoản này gồm có máy tính của Hiệu Chấn và một chiếc điện thoại khác có mã là XT97497."
Bối Y Tường chụp lại màn hình điện thoại của Hựu Trí, hắn ngả người gửi những tấm ảnh đó cho từng thành viên cũ của câu lạc bộ báo chí để thăm hỏi thông tin.
.....
Trì Lạc rời khỏi giảng đường, kể từ lúc nhìn thấy bài viết kia cậu chưa lúc nào được yên tâm cả.
Cậu đi đến con đường nhỏ nằm trong vườn hoa phía sau trường, định bụng tìm một chỗ yên tĩnh để có thể tập trung suy nghĩ.
Càng đi sâu vào trong vườn hoa, không khí càng trở nên trong lành, tiếng ồn ào huyên náo của những sinh viên khác cũng dần biến mất.
Trì Lạc thấy từ xa có một chiếc bàn lớn cùng vài chiếc ghế, cậu nhanh chân đi về phía đó.
Trì Lạc chỉ còn cách chiếc bàn khoảng mười bước chân thì trông thấy một bóng người đang ngồi ở đó, mà góc nghiêng của người này trông khá quen thuộc, hình như cậu đã trông thấy ở đâu rồi thì phải.
Cậu lại đến gần hơn nữa, lúc này cậu mới có thể nhìn rõ người kia chính là Khưu Thẩm mà bất ngờ hơn là cậu có thể nghe rõ từng câu từng chữ Khưu Thẩm nói qua điện thoại:
"Tối nay cứ đăng đúng như thời gian đã thông báo từ trước là được, còn việc hình ảnh thì cứ để tôi lo."
"Mẹ kiếp! Cậu lo lắng cái gì? Không có ảnh thì mình ghép, hình của tên Cố Triển Phi và thằng nhóc kia đầy rẫy trên diễn đàn ấy mà, huống chi trước đây tôi cũng đã chụp được vài tấm họ ở cùng nhau cơ mà.
Cố Triển Phi? Lạc Trì nép vào sau hàng rào, ngồi xuống nghe gã nói chuyện.
Khưu Thẩm dường như chẳng biết bên cạnh mình còn có người khác nên trò chuyện cực kì vô tư.
"Hửm, Hựu Trí? Cậu ta làm sao? Chắc không sao đâu, người như cậu ta thì có thể làm ra chuyện gì cơ chứ? Với cả máy tính cậu có cài mật khẩu mà, lo lắng cái gì?"
Lần này lại là Hựu Trí? Rốt cuộc thì chuyện gì mà lại liên quan đến cả Cố Triển Phi và Hựu Trí thế này? Trì Lạc cố nén cơn giận, cậu tiếp tục nghe lén, lần này cậu không quên bật điện thoại ghi âm.
"Cứ đợi đến bảy giờ tối nay đi, Cố Triển Phi mà không thân bại danh liệt thì tôi đi bằng đầu, tôi muốn xem hắn ta tự đắc được bao lâu, chẳng qua cũng chỉ