Có thể là ở bên chỗ Liên Quyết thật sự rất khẩn cấp, chưa tới mấy ngày đã có người sang đây xem phòng ốc.
Người đến không phải là chủ hộ, có thể là có quan điểm của riêng mình về phong cách của nhà cửa, trực tiếp mời một nhà thiết kế nội thất đến.
Đối phương mang người đến đo đạc khắp nơi, sau đó nói với Thẩm Đình Vị, sau khi bọn họ làm xong bản thiết kế thì sẽ bắt đầu thi công.
Một tuần sau Thẩm Đình Vị chuyển ra khỏi biệt thự, lúc cậu đến là một thân một mình, khi thu dọn nhà cửa mới phát hiện bất tri bất giác* Liên Quyết đã mua cho cậu nhiều đồ như vậy.
*不知不觉 - thấm thoát; không thể nhận thấy, bất giác; vô tình; không ý thức; không có ý định.
Người giúp cậu dọn nhà Thẩm Đình Vị chưa từng gặp, đối phương lịch sự bày tỏ là được Liên Quyết nhờ vả, dẫn cậu đến chỗ ở mới.
Khi xe chạy ra khỏi sân lớn của biệt thự, Thẩm Đình Vị không nhịn được mà quay đầu nhìn thêm hai lần.
Ngược lại là cậu không có lưu luyến căn nhà này quá nhiều, đối với cậu mà nói sống ở đâu cũng không khác gì nhau, điều duy nhất khiến cậu luyến tiếc, chính là những bông hoa thật khó mới nở rộ dưới sự bảo vệ vô cùng cẩn thận và dụng tâm của cậu.
Xe chạy vào nội thành, Thẩm Đình Vị ôm còn mèo nhỏ có hơi khẩn trương nhìn xung quanh ở trong lồng ngực, không có quá nhiều lý tưởng cho cuộc sống mới sắp bắt đầu.
Cậu đoán có thể là Liên Quyết sẽ thuê hoặc là mua một chung cư ở nơi nào đó trong thành phố cho cậu, cậu nhìn phần bụng dưới được che đậy dưới lớp quần áo của mình, lại nhớ về người giúp cậu dọn nhà phải chăng đã lộ ra một ánh mắt khác thường, sau khi rút ra câu trả lời phủ định ở trong lòng, thầm nghĩ có lẽ là tình trạng mang thai bây giờ của mình còn chưa khoa trương đến mức bị người ta chỉ nhìn thoáng qua là đã nhận ra không thích hợp.
Chỉ là nghĩ đến sau này, khi bụng càng ngày càng rõ, cậu lờ mờ có hơi lo lắng rằng chuyển đến nội thành sống có phải là sẽ không được tiện lắm hay không.
Xe chạy thẳng đến một khu vực phồn hoa, sau đó băng qua hai con đường chật hẹp rợp bóng cây rất lâu, xe cộ xung quanh và người đi bộ bắt đầu giảm đi rõ rệt, cuối cùng chiếc xe chạy chậm lại và đi vào trong một khu chung cư cao cấp, khi vào cửa bị người gác cổng cản lại.
An ninh của khu chung cư rất nghiêm ngặt, người gác cổng vô cùng có trách nhiệm mà gõ cửa sổ xe ở ghế lái, hỏi bọn họ là ai, đến tìm ai.
Tài xế trả lời tòa nhà B.
Người gác cổng nghi ngờ nhìn biển số xe một chút, lại quan sát ở bên trong xe, ánh mắt dò xét dừng ở trên người Thẩm Đình Vị rất lâu, Thẩm Đình Vị dùng cánh tay hơi nâng mèo con lên, không dễ nhận ra mà che phần bụng dưới.
Người gác cổng cuối cùng cũng thu ánh mắt về, trở về trong buồng bảo vệ gọi một cuộc điện thoại.
Cách một tấm kính trong suốt ở trên buồng, Thẩm Đình Vị thấy hắn cung kính trả lời câu gì đó với đầu bên kia điện thoại, một lát sau mới mở rào chắn ra cho đi qua.
Sau khi vào trong Thẩm Đình Vị mới biết vì sao vừa nãy tài xế lại trả lời là tòa nhà nào, mà không phải số mấy.
Những căn biệt thự lộng lẫy tinh xảo được bố trí chỉnh tề hết tòa này đến tòa khác ở trong khu chung cư, các căn biệt thự có lẽ đều được quản lý bởi một người thống nhất, đồ trang trí và cây xanh trong các sân vườn độc lập đều na ná như nhau, xe chậm rãi chạy qua vài ngôi biệt thự, Thẩm Đình Vị bất ngờ mà nhận thấy có không ít ngôi nhà đều lắp đặt kính chống nhìn trộm, từ bên ngoài nhìn vào tối đen như mực, ngăn chặn ánh mắt từ bên ngoài cực kỳ chặt chẽ.
Tài xế nhìn ra sự nghi ngờ của cậu, giải thích: "Chỗ này có không ít nghệ sĩ sống."
Thẩm Đình Vị khẽ gật đầu, một dáng vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Ô tô chạy xa khỏi khu chung cư, sau khi rẽ một cái thì dừng lại ở trước một ngôi biệt thự nào đó.
"Đến rồi, Thẩm tiên sinh." Tài xế nói.
Thẩm Đình Vị lấy lại tinh thần, nói một tiếng được, đi theo ông xuống xe.
Căn nhà này nhỏ hơn không ít so với căn biệt thự mà cậu sống trước đây, cách trang trí ở bên trong lại không khác với căn trước đó chút xíu nào.
Thẩm Đình Vị đi vào, đầu tiên là để ý đến một cái cây cho mèo cao gần bằng một người được đặt ở gần cửa, tiếp đó là một ổ mèo mềm mại được đặt trên sàn nhà cách đó không xa cùng với chiếc tủ giữ tươi với một vài chiếc hộp chồng chất lên nhau.
Bước chân của cậu dừng một chút, con mèo ở trong ngực dường như ngửi được mùi quen thuộc, nhảy xuống từ trên người cậu, chạy tới nghịch quả bóng len rơi xuống từ ổ