Vũ tỉnh dậy vì đầu đau như búa bổ. Hắn quờ tay lấy cặp kính, ngửa cổ tu một hơi hết sạch chai nước để sẵn trên mặt bàn rồi ngồi xuống đối diện với Casta đã chờ từ trước. Casta nhìn hắn hồi lâu, cô thở dài:
- Con bé đã rời khỏi đây. Nó rất giận tôi.Có lẽ sẽ tốt hơn cho nó.
Vũ cau mày nói:
- Lẽ ra cô không nên làm điều đó trước mặt con bé.
Casta lắc đầu, lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị:
- Nếu tôi không hạ anh ngay lúc đó, chỉ e anh đã làm điều gì đó ngu ngốc rồi.
Vũ bĩu môi:
- Cô tưởng tôi điên chắc. Tôi đâu phải siêu nhân để tự tin thoát ra khỏi căn cứ quân sự tối tân nhất nước Mĩ chứ.
Casta nhìn thẳng vào mắt Vũ, chậm rãi nói :
- Tôi cũng không tin anh có khả năng ấy. Nhưng tôi biết anh đã chuẩn bị làm điều đó. Jessica cũng biết chuyện đó nên nó giận tôi vì tôi đã cản anh.
Casta nhấn mạnh chữ " Biết " khiến Vũ nhíu mày
- Cô " biết " sao? - Vũ bĩu môi nhắc lại
Casta không trả lời mà hỏi ngược lại Vũ:
- Anh có biết vì sao một phụ nữ gốc Pháp phải nghỉ học từ rất sớm vì có con như tôi lại đảm nhiệm vị trí lãnh đạo trong cái khu vực 51 tuyệt mật này không?
Và vì sao một đứa trẻ như Jessica lại được thoải mái tiếp cận và tham gia vào một dự án bí mật nhất nước Mĩ không?
- Bởi vì Jessica là con gái của tôi, nó thừa hưởng khả năng ngoại cảm của tôi. Chỉ có tôi và con bé là có khả năng tiếp xúc và tìm hiểu thông tin từ chiếc đĩa bay mà thôi.
Vũ im lặng nghe Casta kể:
- Đầu năm 1999 khi đó tôi mới 17 tuổi và mang thai Jessica - Casta lúng túng nhìn Vũ.
Hắn gật gù:
- Ài, những cô bé cậu bé tuổi mới lớn thật là gấp gáp. Ở Việt Nam chúng tôi bây giờ cũng giống như nước Mĩ các cô rồi. Dù sao thì cô cũng đã đúng khi không đi phá thai.
Casta cười gượng trước sự thông cảm của hắn. Cô kể tiếp: - Tôi vốn là người Pháp. đã rất đau khổ khi bố con bé không chịu trách nhiệm. Tôi dùng ma túy quá liều để phá thai nhưng không thành. Ở giữa những ảo giác quằn quại của vụ sốc thuốc, tôi đã nhìn thấy một người đàn bà mù. Bà ta nói bằng thứ tiếng Bulgari khó nghe mà tôi chưa bao
giờ học qua nhưng tôi vẫn hiểu được. Bà ta nói nhân loại sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến tranh khủng khiếp trong những năm đầu của thập niên thứ 2 của thiên niên kỉ mới. Cuộc chiến tranh ấy sẽ hủy diệt một phần thế giới và là khởi đầu cho một thời kì tàn lụi của loài người.
Chỉ có một điều duy nhất có thể làm thay đổi kết cục đó là phải mở được cánh cửa thông tới một thế giới mới.
Tôi và đứa con gái sắp ra đời sẽ là những người kế thừa của bà ta và có sứ mệnh tìm kiếm một người gọi là Người Mở Cửa.
Sau đó tôi phát hiện ra mình có khả năng ngoại cảm. Cuối năm đó tôi sinh ra Jessica và được những quan chức cấp cao của chính phủ Mĩ tìm thấy và đưa về đây. "
Vũ hỏi bằng giọng nghi ngờ:
- Ok cô có thể là một nhà ngoại cảm. Nhưng làm thế quái nào mà mấy ông lãnh đạo người Mĩ lại tìm được cô ở tận Pháp để mang về đây thế? Tôi tưởng dân Mĩ cũng không tin