Nguyên Anh nhỏ bé không tồn tại lâu. Nó trở nên mờ dần, thân thể mềm mại mà tràn ngập sinh khí của nó nhẹ đi trông thấy và ánh sáng dưới làn da của nó cũng phát ra rực rỡ hơn. Rồi tan biến giống như một cái bong bóng xà phòng đầy màu sắc, để lại trên tay Thái Minh một luồng khí nóng.
Thái Minh khẽ rùng mình. Dường như không chỉ tảng băng mang tên " cao ngạo và cô đơn " đã phủ kín mắt nàng mấy chục năm qua bị luồng khí nóng ấy làm cho tan chảy. Mà cả khối băng khổng lồ đè nặng, phong bế cả tâm hồn nàng cũng vỡ vụn ra trong phút chốc.
Thái Minh giương cặp mắt kinh ngạc đến thất thần nhìn Vũ. Hắn nhún vai nói:
" Chỉ được đến thế thôi, nhưng tôi nghĩ như vậy là đủ chứ hả ? "
Thái Minh không trả lời, bờ vai nàng vẫn khẽ run rẩy, đôi mắt đẹp long lanh như sắp khóc khiến Vũ nảy ra xúc động muốn ôm lấy mà an ủi. Hắn luống cuống tay chân một hồi, rồi cũng không dám có hành động gì, đứng im như phỗng, trong lòng thầm nghĩ " Cô nàng này không ngờ cũng không phải là quá lãnh đạm như lúc mới quen "
" Bạch tiên sinh mau cho người làm tiệc tẩy trần. Ông Vũ là khách quý của bản hội, hết thảy yêu cầu đều đáp ứng, chớ để chậm trễ. " - Thái Minh từ trong trạng thái thất thần đi ra, khôi phục vẻ lãnh tĩnh nhưng trong đáy mắt thâm thúy thấu triệt sự đời của nàng đã không còn trầm ổn như xưa, trong cách nàng nhìn Vũ đã toát lên vẻ sùng bái nhiệt thành, còn có chút mong chờ. Cực tiên sinh thấy ánh mắt ấy cũng không khỏi giật mình kinh ngạc. Mặc dù đã ở Dịch Thôn cùng Thái cô suốt mấy chục năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Cực Tiên Sinh thấy Thái cô dùng ánh mắt ấy nhìn người.
" Tên Vũ này mặc dù đạo thuật cũng có mấy phần hỏa hầu, thực lực không tệ. Nhưng so với những tu giả cường đại đã từng tới đây thì cũng chẳng có gì hơn. Khi nãy lão phu còn chưa sử dụng tới tuyệt chiêu. Nếu luận về thực lực, thì còn lâu hắn mới có thể khiến Thái cô hứng thú.. Chẳng qua hắn là người nước ngoài lại học được tu chân đạo pháp của Đạo gia nên mới khiến Thái cô có đôi chút lưu tâm.
Nhưng cũng thực không ngờ Thái cô lâu nay không còn hứng thú với chuyện thế gian bỗng nhiên lại xuất ra thái độ trọng thị như vậy... " Nghĩ đến đây, Cực tiên sinh ngẩng đầu nhìn lên, bất giác thấy một làn khí lạnh chạy dọc sống lưng, khẽ rùng mình tự nhủ " Không lẽ thực sự là hắn hay sao?. Ầy,. Suy nghĩ này quả thực quá hoang đường " - Mặc dù đã cố xua đi ý nghĩ hoang đường kia, nhưng thái độ trọng thị của Thái cô dành cho Vũ khiến nó vẫn lẩn khuất trong đầu. Bất giác Cực tiên sinh nhìn Vũ với ánh mắt mang theo sự chờ mong.
Vũ nào biết tâm tư hai người, hắn chỉ cho rằng cả hai bị tiểu Nguyên Anh mà mình tạo ra làm cho ngưỡng mộ nên rất là đắc chí. Lại nghe Bạch Cổ Văn mời đi nhận phòng, chuẩn bị ăn tiệc chiêu đãi thì đồng ý cả hai tay, cùng La Vĩ Thanh nghênh ngang rời đi. Trước lúc ra khỏi phòng, hắn còn vênh mặt nhìn quanh, tiện thể nói :
- Tôi không biết tiếng trung, nhưng chữ Hán tên mình cũng biết viết như thế nào. Anh La xem, bức hoành phi kia viết gì mà lại có chữ Vũ tên tôi thế kia ?
La Vĩ Thanh đáp:
- Bức hoành phi kia viết " Vũ hạ Dịch Thôn, Tiên môn khai hội " - Tức là cơn mua mùa hè đổ xuống thôn Dịch như chúng tiên mở hội. Đúngl à có chữ Vũ, nếu tên của ông cũng có nghĩa là mưa, thì chắc là đúng vậy,
- Haha, chữ Vũ tên tôi đúng có nghĩa là mưa thật.Có lẽ cây này là để tả cảnh mưa. Bình thường khi mưa cảnh sẽ buồn, không nghĩ câu này lại ví cảnh trời mưa ở Dich Thôn vui như mở hội, quả là khác lạ. Hi vọng chúng ta ở đây sẽ được thấy cảnh " mưa vui ".
La Vĩ Thanh cũng phụ họa :
- La béo tôi không có tài văn lược, nhưng cũng thích ngắm mưa rơi. Mà vừa ngắm mưa rơi, vừa uống rượu mao đài thì đúng là " tiên môn khai hội " vậy đó. haha
Hai người vừa nói cười ha hả vừa đi theo Bạch Cổ Văn, không để ý tới hai người Thái - Cực đang kinh ngạc nhìn nhau.
….
Đồi Huyền Vũ nằm phía sau Dịch Thôn, quanh đồi là dòng suối nhỏ róc rách chảy xuôi đổ vào một hồ nhân tạo. Hồ này tám cạnh đều nhau, được Thái cô cho xây dựng phỏng theo Thái Cực Đồ ngay dưới chân đồi Huyền Vũ. Nước theo suối chảy vào hồ từ hướng đông nam, lại theo cửa cống phía Tây chảy về sông. Trên hồ có Điếu ngư đài đẹp như tranh vẽ.
Thuyền lá đi ra, nước hồ xao