Cảm giác của những người được lần đầu tiên nhìn tận mắt một chiếc đĩa bay có lẽ không khác gì cảm giác của một người hâm mộ được ngồi ăn cùng ca sĩ thần tượng của mình.
Vũ đã hoàn toàn bị chiếc đĩa bay hớp hồn. Hắn xoay người về hướng Casta nhưng mắt vẫn không rời khỏi chiếc đĩa bay. Miệng lắp bắp nói không thành tiếng. Tay hắn ngoắc ngoắc rồi lại rụt về.
Vũ nhìn không chớp mắt tới gần 5 phút. Miệng khô khốc vì há ra quá lâu. Hắn đớp khan mấy ngụm không khí. Khi miệng hắn tiết được một chút nước miếng đủ để bôi trơn giúp hắn nuốt cái cục xúc động to tướng ấy xuống thì hắn mới tạm thời rời mắt khỏi chiếc đĩa bay, quay lại thốt lên với Casta :
"- Nó còn sống ! "
Đúng vậy, hình dáng chiếc đĩa bay không gây cho Vũ sự kinh ngạc đến thế. Thiết kế hình vòm có đường kính khoảng 15 mét này còn không lớn bằng chiếc Boeing 747 hắn từng đi. Thiết kế cũng không hầm hố bằng những chiếc máy bay quân sự mà Vũ từng thấy ở ngoài rìa căn cứ không quân Nevada.
Chiếc đĩa bay không có hình dạng đặc biệt vượt trội so với những mô tả đã ăn sâu vào tiềm thức của mỗi người. Bất kì ai khi nghe thấy hai từ Đĩa Bay hẳn cũng có thể mường tượng được 70% hình dáng của nó.
Thậm chí trông nó khá đơn giản nếu so với những sản phẩm tưởng tượng được làm cầu kì trong siêu phẩm Star-trek.
Nhưng chiếc đĩa bay vẫn xứng đáng là đối tượng được nhân loại ái mộ đứng thứ 2 sau chúa. Nó truyền đến người nhìn một cảm giác mà không một chiếc phi thuyền nào trên phim ảnh có thể làm được.
Nó đang sống.
Chiếc phi thuyền nằm trên sàn, xung quanh là vô số thiết bị máy móc, những cánh tay máy cao lớn như cần cẩu gác lên nhau, liên tục rà soát.
Các chuyên viên hàng đầu về phi thuyền, năng lượng... chạy lăng xăng quanh nó như một đàn mối.
Chiếc phi thuyền trông như một con rùa khổng lồ nằm im lìm mặc cho những cánh tay máy đang cào cấu khắp mình, mặc cho các chuyên gia leo cả lên thân nó nghiên cứu tỉ mỉ. Có chỗ trên lưng nó mở toang ra như một vết thương chí mạng.
Nó vẫn nằm bất động mà khiến cho người đối diện có cảm giác như cặp mắt hình tam giác của con rùa khổng lồ ấy đang nhìn thẳng vào mình.
Đó là một cái nhìn đơn giản mà thâm thúy. Vừa giống như đang diễu cợt đám máy móc như con hổ nhe nanh múa vuốt mà bất lực ở bên, lại vừa lạnh lùng nhìn những con mối nhỏ bé vô tri đang chạy lăng xăng trước mặt.
Chiếc đĩa bay im lìm giữa những máy móc và các chuyên viên đang hoạt động hết công suất ngược lại gây cho người ta cảm giác như một người đứng giữa bức bích họa khổng lồ. Tùy ý có thể bước ra, tùy ý có thể rời đi khỏi thế giới này.
Chiếc đĩa bay gây ấn tượng sâu sắc với Vũ. Hắn nghi hoặc hỏi:
- Nó là đĩa bay, hay là người ngoài hành tinh vậy?
Có vẻ như chính Casta cũng không trả lời được. Cô không trả lời câu hỏi của Vũ mà nói bằng một giọng hưng phấn:
- Chúng ta ở đây là để đánh thức nó.
- Tôi ghét cái trò bưng bít thông tin của các