Dịch: Ngát
~~~~~~~~~~
Hắn cười cười, xoay chiếc nhẫn ngọc trên tay, rất nhanh liền có một thị vệ mặc áo đen từ trên trời nhảy tới, vừa chạm đất thì quỳ ngay xuống: “Thuộc hạ thất trách.”
Thần tiên ca ca thu lại nụ cười, trầm giọng: “Đưa nàng đi gặp Lẫm Chi.”
“Vâng.”
Ta vẫn chưa kịp nghi hoặc mà hỏi “Lẫm Chi là ai”, thì người này đã xách cổ áo ta lên, bay đi mất, chỉ còn tiếng gió bên tai, cảm thấy tóc mình bị thổi bay tán loạn tứ phía, trâm cài tóc lung lay sắp tuột, ta tóm chặt tay áo hắn, hét to phấn khích: “Khinh công, đây là khinh công!”
Hắn không hé răng, rất nhanh đã mang ta tới một tòa nhà ở lưng chừng núi, thả xuống đất. Ta hưng phấn đến loạng choạng, suýt nữa thì bị ngã, lại được một người bên cạnh túm lấy cánh tay.
Ta quay đầu nhìn: tên cao to?
Người mang ta đến chắp tay: “Cố đại nhân, chủ tử để ta mang nàng đến gặp người.”
Tên cao to vẫn túm cánh tay ta, gật đầu với hắn, người đó liền giẫm chân một cái, bay đi mất.
Ta vội đuổi theo, hét lớn: “Cao nhân, người đừng đi ạ, có thể dạy ta khinh công được không?”
Tên cao to kéo ta lại, làm ta thiếu chút thì bổ nhào vào lòng hắn, ta vẫn chưa tức giận thì ánh mắt hắn đã lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào ta: “Vẫn chưa chơi đủ?”
Ta không thể không sợ rồi, tùy ý hắn kéo tay áo ta ra ngoài cửa, đi qua rất nhiều thị vệ đang đứng nghiêm, ánh mắt không chớp, đầu óc ta bắt đầu hoạt động.
Chỗ này cách ngọn núi của Trần gia đã xa lắm rồi, mặc dù tòa nhà có vẻ điệu thấp, nhưng thiết kế tinh xảo, có thể thấy được tâm tư đặt ở mọi ngóc ngách, đến người chưa từng thấy cảnh đời như ta đều có thể nhìn ra bức tranh tường ở chỗ ngoặt hành lang vừa đi qua là bút tích của một vị bậc thầy.
Lại thêm rất nhiều thị vệ như vậy, thân phận của vị thần tiên ca ca ban nãy đã hoãn toàn rõ nét.
Ta không rảnh để ý tên cao to là kéo ta đi đâu, đầu óc bởi vì bị kích thích nặng nề mà ngừng hoạt động, chỉ còn lại bốn chữ: Trời muốn diệt ta!!!!
Nữ tử một lòng một dạ muốn chạy trốn khỏi việc tiến cung, lại có thể ngẫu nhiên gặp mặt hoàng đế, đúng là tình tiết cũ rích trong thoại bản.
Trách không được hoàng đế nói ta là con cá ngốc, còn có ai có thể ngốc hơn Lâm Niệm ta chứ?
Nghĩ rồi lại nghĩ, tên cao to trước mặt đã dừng lại, ta liền đâm vào lưng hắn: “Ai u.”
Ta xoa xoa cái mũi bị đụng đau, ngẩng đầu, thấy tên cao to đã dẫn ta đến một hoa viên không người.
Hắn không nói một lời, đôi môi chụm lại biến thành một đường thẳng, ánh mắt hắn làm ta nhớ đến khi còn