"Lúc nào về thì sẽ gọi con, nếu con không buồn ngủ thì ra phía sau se chỉ gai đi.""Trong phòng tối đen, nhìn không thấy chỉ!""Thắp đèn lên!"Nghe đến có thể thắp đèn lên, Tiểu Lan lập tức vui vẻ, kéo Miên Hoa đi thắp đèn.
Thắp đèn tốn dầu, có nhà nghèo, tối đến đâu nỡ thắp đèn đâu? Có thể khêu đèn hoa, cắt bấc đèn, việc này bọn trẻ thích chơi nhất.Sau khi đẩy các con gái đi, Lý Như tiếp tục hỏi: "Xuyên Trụ?”"Chị hai, không lừa chị, hai ngày trước em có tính qua.
Đó là một quẻ Đại Hung!”Từ sau khi ở nhà vợ có biệt danh toàn không đúng, Lý Xuyên Trụ rất ít khi nói kết quả tính quẻ của anh ấy ở trước mặt vợ.
Ngay cả con dâu cũng không nói, càng không cần phải nói đến người bên ngoài.Tâm sự này nghẹn ở trong bụng mãi, cuối cùng cũng có một chỗ có thể nói chuyện trong lòng.Trong lòng Lý Như nhảy dựng: "Cái gì? Đại Hung? Sao lại giống hệt giấc mơ của chị vậy?”"Giấc mơ? Giấc mơ gì?”Lý Xuyên Trụ vội vàng truy vấn."Xuyên Trụ, chị em chúng ta nói hai câu riêng với nhau thôi, nói cho em biết, em cũng không nên nói ra bên ngoài nhé.
Giấc mơ của chị là Đại Hung!”Lý Như nhíu mày, bịa ra giấc mộng không tồn tại."Chị mơ thấy, đại hạn này của thôn chúng ta, không chỉ có hai năm, là ba năm!”"Chị còn mơ thấy, qua một tháng nữa, có nạn châu chấu, châu chấu bay tới từ phía Hà Đông bên kia, phủ đen hết trời, ăn sạch hoa màu của thôn chúng ta..."Lý Xuyên Trụ nghe xong sắc mặt trắng bệch.Năm đại hạn nạn châu chấu làm loạn, anh ấy nghe cụ già trong thôn nói qua, nhưng anh ấy vẫn chưa từng thấy qua, châu chấu này không hề giống đại hạn, trời có hạn