Nếu là nguyên chủ, bất tri bất giác sẽ dựa theo nguyên tác ảnh hưởng, nguyên tác hy vọng cô nói.
Có thể là bởi vì thay đổi lõi, Khương Lê có thể thoát khỏi ảnh hưởng của nguyên tác, nói ra bất cứ điều gì mình muốn nói.
Đổi lại là một nơi hẻo lánh, cô nói: “Tôi biết anh muốn nói cái gì, anh cho rằng tôi tức giận anh trở về tìm Diệp Tử, mới giận dỗi đính hôn với Tần Triều, không phải, là nhân gian của tôi thanh tỉnh, cảm thấy Tần Triều tốt, mới muốn đính hôn với anh ấy.
”Lộ Dần Văn nói không nên lời, chỉ khuyên: “Vậy cô cũng không thể đính hôn với Tần Triều.
”“Dựa vào đâu chứ hả?” Khương Lê cho rằng anh ta không dám nói ra mình đã sống lại, không dám nói Tần Triều đã chết.
Nhưng sau khi Lộ Dần Văn sống lại tính cách cũng thay đổi một chút, không ngờ anh ta lại nói, anh ta đã có một giấc mộng rất dài, trong mộng Tần Triều đã chết.
“Sau khi tỉnh mộng tôi liền trở về tìm Tử Quân, không nghĩ tới hành động này sẽ ảnh hưởng đến cô, nếu Tần Triều thật sự chết, yến tiệc đính hôn vừa tổ chức, thanh danh khắc phu liền truyền ra ngoài, thì bản thân cô tính sao bây giờ?”Nguyên tác lại dùng từ trường kỳ quái, dẫn dắt Khương Lê bị Lộ Dần Văn chân thành cảm động, ảnh hưởng của từ trường này làm cho đầu óc Khương Lê rất đau, cô muốn nhanh chóng chấm dứt đối thoại.
“Cho dù giấc mộng của anh là thật, cho dù Tần Triều đã chết, vậy tôi cũng sẽ thủ tiết cho anh ấy, lần này anh hiểu được tâm ý của tôi hay chưa?”Lộ Dần Văn không biết cô gái luôn luôn ngoan ngoãn, làm sao lại trở nên khó chọc như vậy, nhưng lời nói của Khương Lê lại khiến anh ta không