“Em thực sự vẫn có thể thích chị?” Tôn Lê có cảm giác thái độ Trần Tinh có chút mềm hóa với mình, tuy rằng chỉ có một chút, nhưng cũng đủ để làm Tôn Lê vui vẻ.“Tôi đi tắm rửa trước, em cũng tắm rồi nghỉ ngơi sớm đi.” Trần Tinh thấy cảm xúc của Tôn Lê hình như đã tốt hơn một ít, liền nhanh chóng lấy cớ tránh cùng một chỗ với Tôn Lê.“Uhm.” Tuy rằng Tôn Lê vẫn luyến tiếc buông Trần Tinh ra, nhưng vẫn ngoan ngoãn buông ra, cô biết mình nên kiềm chế tình cảm của mình, không thể nóng vội. Đại khái là cô hiểu được, chỉ cần không chạm đến giới hạn của Trần Tinh, đại đa số thời điểm Trần Tinh đều là nguyện ý mềm lòng.Trần Tinh tắm rửa xong, nằm trêи giường, nghĩ đến chuyện xảy ra đêm nay nàng có chút không ngủ được, nàng biết nếu thật sự muốn từ chối một người, không thể quá mức mềm lòng, nhưng là hôm nay lại đặc biệt mềm lòng hết mấy lần, lấy cá tính của Tôn Lê, đại khái là sau này sẽ quấn quýt lấy mình không buông, đây đại khái gọi là thù trong giặc ngoài, phải chịu phản loạn, đối với sự mềm lòng của chính mình Trần Tinh cũng cảm thấy rất chán ghét.Tôn Lê nằm trêи giường trong phòng dành cho khách, cô nghĩ chỉ cần có một tia hy vọng, bản thân mình cũng sẽ không lùi bước, bởi vì cô cảm thấy Trần Tinh thực sự rất tốt, có lẽ là vì đã khóc qua, nên không lâu sau liền ngủ mất.Chờ Tôn Lê tỉnh lại, Trần Tinh đã không thấy bóng dáng, Tôn Lê không gặp được Trần Tinh, trong lòng còn có chút mất mát, bất quá trêи bàn vẫn còn có sandwich Trần Tinh làm, trong lòng Tôn Lê lại cảm thấy ấm áp, cô nghĩ nữ nhân Trần Tinh này thực sự là đáng ghét, luôn luôn tùy tiện đối tốt với người khác, làm cho người ta lần lượt hãm sâu vào, đồng thời Tôn Lê cũng cảm thấy bản thân mình không có tiền đồ, chỉ là một cái sandwich thôi, cảm động cái quỷ gì! Nhớ đến bộ dáng không khống chế được của mình ngày hôm qua, nội tâm Tôn Lê giờ phút này cảm thấy thật xấu hổ, một lòng xích lõa bày tỏ trước mặt người khác kỳ thật cũng giống như không mặc quần áo vậy.Bởi vì Ninh Dĩ Tầm phải quay quảng cáo, lấy cảnh bình minh, nên Trần Tinh cũng phải đến rất sớm, chờ quảng cáo quay xong, Ninh Dĩ Tầm ngồi một bên nói chuyện phiếm với Trần Tinh.“Ngày hôm qua thế nào, có chuyện nóng bỏng nào phát sinh không?” Ninh Dĩ Tầm bát quái hỏi.“Chị với cô ấy thì có thể phát sinh cái gì?” Trần Tinh hỏi ngược lại.“Bộ dáng của cô ấy như muốn ăn tươi nuốt sống chị, chẳng lẽ hôm qua không có cái gì phát sinh sao? Xem ra em đánh giá cô ấy cao quá rồi, chuyện tán tỉnh vẫn là em lợi hại hơn, lúc trước tán tỉnh Ấu Dư nhà em thực sự là dễ như trở bàn tay….” Vẻ mặt Ninh Dĩ Tầm đắc ý nói.“Em tán tỉnh fan cuồng của mình còn nói là dễ hay không dễ sao?” Trần Tinh đối với chuyện này là cười nhạt.“Quá trình thế nào không quan trọng, quan trọng là hai người bọn em cùng chung một chỗ, ngọt ngào vô cùng.” Dù sao mình đã ôm mỹ nhân về rồi, đối với chuyện chua ngoa của Trần Tinh cũng không chút nào để ý.“Vậy rốt cục chị có ý gì với Tôn Lê không?” Ninh Dĩ Tầm tò mò hỏi.“Chị không có ý nghĩ gì cả. Em cảm thấy cô ấy thực sự thích chị sao?” Trần Tinh hỏi, có một số việc, thật ra bản thân mình có đáp án, vẫn nhịn không được để người khác xác nhận một lần.“Nếu cô ấy không thích chị, lấy tính tình kiêu ngạo như gà trống chọi của cô ấy tuyệt đối sẽ không thể hòa bình ở chung với em, hôm qua cô ấy còn có ý đồ lấy lòng em, vì chị, em thấy cô ấy cũng nhịn hơi nhiều.” Ninh Dĩ Tầm nói đúng trọng tâm.“Vì cô ấy thực sự thích chị, nên chị mới cảm thấy mình có chút độc ác.” Nghĩ đến bộ dáng khóc lóc của Tôn Lê hôm qua, Trần Tinh liền cảm thấy mình xử lý có điểm không tốt.“Trần Tinh, em phát hiện chị lần đầu tiên phiền não vì người theo đuổi mình đấy, trước kia người theo đuổi chị nhiều như vậy, chị không thích thì từ chối, làm gì có chuyện phiền não thế này, hẳn là trong cảm nhận của chị cô ấy có chút khác biệt đi, nếu khác biệt thì nên thử một chút xem sao, chị khắc chế như vậy, chờ tính toán xong hết, đồ ăn cũng lạnh hết rồi, tình cảm bắt đầu là dựa vào xúc động đầu tiên. Người như