Niên Ấu Dư thấy dáng vẻ mờ mịt của Ninh Dĩ Tầm, liền biết cô không có chuẩn bị lễ vật cho ba ba, may mắn là nàng có chuẩn bị.“Cái này là em chuẩn bị thay chị.” Niên Ấu Dư lấy lấy trong phòng mình ra một hộp quà được đóng gói tinh xảo, cái này thật ra là quà sinh nhật tháng sau nàng mua trước cho ba ba nàng, trước giờ nàng đều chuẩn bị trước, lần này vừa vặn có thể đáp lễ lại cho Ninh Dĩ Tầm.Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư chuẩn bị giúp mình, kế nữ này thực sự là tuyệt bích tốt nhất Trung Quốc, đứa con ngoan, sao có thể đáng yêu như vậy, quả thực đúng là tri kỷ.“Em thực sự là một đứa nhỏ tốt, quả thực chính là tiểu Điềm Tâm, tôi nhận.” Ninh Dĩ Tầm nhận lấy hộp quà, sau đó không khỏi nắm nhẹ hai má Niên Ấu Dư một chút, uhm, tiểu kế nữ này cô thực sự rất thích, giờ phút này thích của Ninh Dĩ Tầm vẫn còn tương đối đơn thuần.Mặt Niên Ấu Dư vừa khôi phục lại bình thường lại bắt đầu đỏ lên, nàng cảm thấy bản thân mình không nên yếu thế, nhưng ở trước mặt Ninh Dĩ Tầm lại động chút là đỏ, rõ ràng bản thân nàng đâu có phải là người dễ dàng đỏ mặt như vậy đâu. Nàng biết giờ phút này Ninh Dĩ Tầm không có ý tứ gì khác, chỉ là cảm kϊƈɦ nàng, nhưng nàng lại không tự giác mà nghĩ đến chuyện Ninh Dĩ Tầm thích nữ nhân, biết rõ Ninh Dĩ Tầm lừa ba ba nàng, nhưng nàng lại không có ý đi tố giác, còn định bao che. Nghĩ đến đây, Niên Ấu Dư cảm thấy mình giống như ‘phò Trụ vi ngược’, nhưng nhìn gương mặt xinh đẹp của Ninh Dĩ Tầm, nàng lại lâm vào tình thế khó xử.Ninh Dĩ Tầm đâu biết rằng tâm tư Niên Ấu Dư phức tạp như thế, cô tiếp nhận lễ vật xong, rất tự nhiên quay về phòng mình.Tối hôm đó, Ninh Dĩ Tầm nhờ quà của Niên Ấu Dư chuẩn bị, khiến cho bất mãn của Niên Tông Hán cũng hơi giảm một ít, nhìn lại gương mặt cực kỳ xinh đẹp của Ninh Dĩ Tầm, có bất mãn đi nữa cũng không tự chủ mà chậm rãi biến mất, nam nhân đều là động vật thị giác, Niên Tông Hán cũng không ngoại lệ.Bữa cơm này xem như hài hòa, Ninh Dĩ Tầm diễn vai thê tử hoàn hảo, còn thường cùng Niên Tông Hán và Niên Ấu Dư trò chuyện, nhìn qua thì thấy cả nhà rất vui vẻ hòa thuận.Kỳ thật trong lòng Ninh Dĩ Tầm cảm thấy cảnh thái bình này rất giả tạo. Lúc nhìn đến tầm mắt nóng rực của Niên Tông Hán nhìn mình, trong lòng lại có chút kinh hồn tán đảm, cô ý thức được đó mới là vấn đề lớn nhất đêm nay. Lần trước Niên Tông Hán say rượu, cô mới thoát được đêm tân hôn, đêm nay cũng không dễ dàng có thể tránh được. Hiện tại Ninh Dĩ Tầm mới cảm thấy quyết định qua loa lúc trước của mình thật là đáng chết, bây giờ làm sao bây giờ? Nếu hôm nay cô nói ly hôn, có thể bị Niên Tông Hán bóp chết hay không đây, Ninh Dĩ Tầm không tự giác uống thêm một chút rượu, dù sao cũng phải đến nhận một đao này, say chết cũng được, Hàn Hân có thể nhận, chắc mình cũng có thể nhận được đi. Mặc dù là tâm lý vò đã sứt chẳng sợ mẻ, tâm tình của cô vẫn cực kỳ bối rối, tuy rằng sắc mặt nhìn qua vẫn rất trấn định.Niên Ấu Dư cũng không phải tiểu cô nương cái gì cũng không biết, nàng biết ba ba đang lấy thân phận gì nhìn Ninh Dĩ Tầm, nghĩ đến tính hướng của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư không khỏi có chút lo lắng thay cho Ninh Dĩ Tầm, cô thật sự có thể nhận ba ba được sao? Nghĩ đến tình cảnh của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư cảm giác trong lòng đè ép một viên đá lớn, bữa cơm này nàng ăn thực sự không thấy ngon.Bữa cơm này ăn ngon nhất chỉ có Niên Tông Hán, vì hắn chờ mong đêm tân hôn thực sự của mình.Bữa tối này giằng co hết một tiếng đồng hồ, nhưng dù sao cũng ăn xong rồi, thực sự là thời gian trôi qua quá nhanh, cô kéo Niên Ấu Dư nói chuyện phiếm, nhưng cũng chớp mắt là đến 12 giờ tối, Ninh Dĩ Tầm muốn trốn tránh thế nào, cũng không trốn tránh được, sự thật đang ở ngay trước mắt cô.“Khuya rồi, nên ngủ thôi.” Niên Tông Hán nhìn đồng hồ một chút, cảm thấy đã đến lúc, kỳ thực không phải đây là lần đầu hắn xem giờ, chỉ là thấy hai nữ nhân trong nhà không có ý tứ muốn ngủ, nên cũng đi theo kéo dài đến 12 giờ.“Ba ba, Dĩ Tầm, ngủ ngon.” Niên Ấu Dư đương nhiên biết Ninh Dĩ Tầm đang kéo dài thời gian, nhưng hiện tại không có cách nào để kéo dài được nữa, Ninh Dĩ Tầm gả cho ba ba thì sớm muộn cũng phải đối mặt với vấn đề này, nhưng Niên Ấu Dư vẫn có chút không đành lòng, nàng không hy vọng Ninh Dĩ Tầm làm chuyện mình không muốn, nhưng làm thê tử lại là nghĩa vụ bắt buộc.“Ngủ ngon.” Ninh Dĩ Tầm và Niên Tông Hán chúc Niên Ấu Dư xong, cô cũng đành phải đi theo Niên Tông Hán vào phòng.Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm và ba ba cùng nhau vào phòng, thở dài một hơi.….//….“Em tắm trước hay là anh tắm