Tôn Lê tỉ mỉ đi tham quan nhà Trần Tinh một lần xong, mới đi tắm rửa, tắm rửa xong trời cũng sắp sáng, cô nhắn tin thông báo cho thư ký mình hôm nay không đi làm, dặn dò những chuyện quan trọng cần sử lý xong, mới vào phòng ngủ dành cho khách nhà Trần Tinh ngủ.Vì Ninh Dĩ Tầm lo yêu đương với Niên Ấu Dư mà nghỉ vài ngày, nên Trần Tinh cũng có thể nghỉ theo, nhưng do đồng hồ sinh học, vẫn cố định bị đánh thức, chỉ mới ngủ được ba tiếng, Trần Tinh khó có khi dung túng bản thân mình mà tiếp tục nằm xuống, ngủ thêm vài giờ.Ngủ đến 10 giờ, nàng mới dậy, sau khi dậy xong liền đi đến phòng tắm rửa mặt, thu xếp gọn gàng, làm bữa ăn sáng đơn giản, ăn xong bữa sáng, mở ti vi, theo thói quen mở kênh tài chính và kinh tế, sau đó đi đến cửa lấy báo và Tạp chí được giao đến hằng ngày. Lúc đi đến cửa, liền nhìn thấy đôi giày cao gót màu đỏ đặt biệt tao khí của Tôn Lê, mới nhớ đến Tôn Lê vẫn còn ở nhà mình. Người này sao lại còn chưa đi, cô ta không đi làm sao? Có khi nào ngủ quên không, Trần Tinh định đi đến phòng khách đánh thức người còn ngủ bất hợp pháp trong nhà mình.Nhưng là Trần Tinh vừa mở cửa, liền nhìn thấy nữ nhân xích lõa, chỉ mặc quẩn lót đang nằm trêи giường ngủ, hai chân ôm chăn, mặt tựa vào gối đầu, góc nghiêng xinh đẹp, tóc dài xõa ra một bên, tấm lưng tuyết trắng cơ hồ đều lộ ra bên ngoài, vì nằm nghiêng mà ngực no đủ thẳng đứng có vẻ bị đè ép, còn có bờ ʍôиɠ cực kỳ căng tròn, đùi thon dài, hình ảnh này cực kỳ gợi cảm, là loại hình ảnh dễ dàng liêu nhân, trêu chọc người khác phạm tội.Trần Tinh có loại xúc động muốn bịt mắt, trêи thực tế Trần Tinh cũng hiểu được ‘phi lễ chớ nhìn’ lập tức rời khỏi phòng khách, thậm chí quên mục đích mình đến là đánh thức Tôn Lê, bất quá cho dù nhớ, nàng cũng không thể không biết xấu hổ mà đi gọi được.Dáng người Tôn Lê so với Ninh Dĩ Tầm có thịt hơn một chút, tuy dáng người Ninh Dĩ Tầm cũng rất liêu nhân, thêm chân cũng cực dài, nên tỉ lệ dáng người có vẻ hơi ốm hơn so với Tôn Lê, tuy rằng Tôn Lê mặc quần áo không toát ra được khí chất như Ninh Dĩ Tầm, nhưng dáng người Tôn Lê trêи giường tuyệt đối là tỉ lệ khêu gợi nhất, quả thực là dáng người khiến người khác không kiềm chế được ɖu͙ƈ vọng, khiến cho Trần Tinh cảm thấy ánh mắt mình sắp hỏng rồi.Tôn Lê ngủ thẳng giấc mới tỉnh, cô nhìn thấy hoàn cảnh xa lạ hơi khựng một chút, bình tĩnh lại mới nhớ rõ đây là nhà Trần Tinh.Tôn Lê đi ra tìm Trần Tinh lấy bàn chải đánh răng mới, tìm một vòng mới gặp được Trần Tinh đang chạy bộ ở phòng tập thể thao, mặc quần áo vận động làm dáng người tốt đẹp của Trần Tinh lộ ra rõ ràng, điều quan trọng nhất là không có mang kính mắt, quả nhiên là biến thân lớn, cảm giác cả người đều trẻ ra mấy tuổi. Bất quá cho dù tháo kính xuống, cũng không được tính là cực kỳ xinh đẹp, nhiều nhất cũng chỉ là hơi đẹp một chút, nhưng lại làm cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác đặc biệt thành thục, đặt biệt tài giỏi, còn đặc biệt mang đến cho người ta cảm giác an ổn, khiến người ra rất muốn ỷ lại. Tôn Lê cảm thấy ý tưởng mình sinh ra có chút mạc danh kỳ diệu, người độc lập như cô lại sinh ra cảm giác ỷ lại với người khác, thực sự là kỳ quái.Sự thật là, cảm giác Tôn Lê một chút cũng không sai, Trần Tinh chính là dạng người khiến cho người ta sinh ra cảm giác dựa dẫm, cho nên đa phần những người theo đuổi Trần Tinh đều nhỏ tuổi hơn nàng rất nhiều, hơn nữa còn nhỏ hơn rất nhiều tuổi, cho dù là nam hay nữ đều là như vậy. Bất quá Trần Tinh đối với những người nhỏ tuổi hơn mình là căm hận đến tận xương tủy, chẳng lẽ nàng lúc nào cũng khiến cho người khác có cảm giác