Ninh Dĩ Tầm nhìn hai nữ nhân gắt gao ôm cùng một chỗ, cô hy vọng hai người có thể lập tức buông ra, dù sao nữ nhân ôm nhau một chút cũng không có ý nghĩa gì nhiều, chỉ là cô cứ nhìn bao lâu, thì các nàng vẫn ôm bao lâu, tình cảm đến mức không nhận ra mình đã đến, nếu nói trước đó cô vẫn còn có một tia chần chờ, thì giờ phút này Ninh Dĩ Tầm đối với cảm giác của mình hiểu rõ không thể rõ ràng hơn, cô cảm giác mình ghen tị đến mức hận không thể hóa thành tia chớp bổ giữa hai nữ nhân đang ôm kia ra.Ghen tị đến mức Ninh Dĩ Tầm không thể chịu được các nàng tiếp tục ôm nhau, cô dùng sức bóp kèn, âm thanh bén nhọn vang lên trong đêm.Tống Thanh Nam và Niên Ấu Dư khổ sở ôm nhau quá nhiên bị bừng tỉnh, các nàng không hẹn mà cũng nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy được Ninh Dĩ Tầm đang ngồi trêи xe.Tống Thanh Nam không hiểu có chút chột dạ buông tay đang ôm trêи người Niên Ấu Dư, nàng có chút không biết phải làm sao, nàng có loại cảm giác chột dạ giống như đang trộm đồ của người khác.Đầu tiên Niên Ấu Dư cũng theo bản năng buông Tống Thanh Nam ra, không muốn khiến cho Ninh Dĩ Tầm hiểu lầm, nhưng sau đó lại phản ứng lại, nhịn xuống cảm giác muốn thu tay về, còn mạnh bạo nắm lại thân thể của Tống Thanh Nam. Mặc dù nội tâm nàng có chút vui sướиɠ, nàng biết Ninh Dĩ Tầm là đuổi theo mình đến đây, nhưng vui sướиɠ đó rất nhanh liền bị nội tâm nàng phản đối, nàng nhận định rằng, sở dĩ Ninh Dĩ Tầm đuổi theo đến đây, bất quá cũng là vì áy náy mà không nỡ bỏ mình. Niên Ấu Dư nhận định người Ninh Dĩ Tầm yêu là Hàn Hân, Niên Ấu Dư cũng không hy vọng Ninh Dĩ Tầm vì áy náy mà không buông được mình, một khi đã như vậy, nàng liền muốn cho Ninh Dĩ Tầm an tâm rời đi, không cần áy náy.Hiển nhiên là Ninh Dĩ Tầm chú ý đến, Tống Thanh Nam buông tay đang ôm Niên Ấu Dư ra, mà Niên Ấu Dư lại không có buông Tống Thanh Nam, chi tiết này khiến ánh mắt Ninh Dĩ Tầm muốn phát đau. Đương nhiên cô không tin Niên Ấu Dư trong một thời gian ngắn lại cùng một chỗ với Tống Thanh Nam, cho nên nàng lập tức xuống xe, nghĩ cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đi đến trước mặt Niên Ấu Dư, dùng sức ngăn cản tay Niên Ấu Dư còn khoác trêи người Tống Thanh Nam, sau đó bắt lấy cổ tay Niên Ấu Dư, kéo đến bên người mình, trợn mắt nhìn Tống Thanh Nam, giờ phút này, Ninh Dĩ Tầm giống như sư tử nổi giận vì bị xâm phạm lãnh địa.Niên Ấu Dư bị Ninh Dĩ Tầm kéo đến một bên thầm nghĩ, nếu Ninh Dĩ Tầm yêu mình, như vậy cũng không tính là hành vi thô lỗ, trong mắt nàng còn có thể xem là đáng yêu, bản thân nàng thích tính cách bá đạo này của chị ấy. Nàng vẫn biết, Ninh Dĩ Tầm đại khái là người ngang ngược như vậy, đáng tiếc, người chị ấy yêu chung quy cũng không phải là mình, nghĩ đến đây trong lòng Niên Ấu Dư lại nổi lên một trận chua xót. Giờ phút này hành vi ngang ngược của Ninh Dĩ tầm giống như một đứa trẻ bá đạo, mặc dù là món đồ chơi mình không cần, cũng không muốn đưa cho người khác.“Em không nên cho chị một chút giải thích nào sao?” Ninh Dĩ Tầm không nhìn Tống Thanh Nam, trực tiếp hỏi Niên Ấu Dư, cô tin tưởng Niên Ấu Dư, chỉ cần Niên Ấu Dư giải thích, cô liền tin tưởng.“Không có gì để giải thích, giống như chị nhìn thấy vậy, vừa rồi tôi mới quyết định cùng một chỗ với chị ấy.” Ngữ khí Niên Ấu Dư trong trẻo lạnh lùng nói, Niên Ấu Dư cố tình tận lực làm cho bản thân mình vô tình với Ninh Dĩ Tầm hơn một chút.Trừ bỏ lần điện thoại mới vừa rồi ra, Niên Ấu Dư chưa từng dùng ngữ khí lạnh lùng như vậy với mình, điều này làm cho Ninh Dĩ Tầm như sắp phát điên rồi.“Chẳng lẽ chỉ mới vừa rời khỏi, mà em lại khẩn cấp muốn nhào vào lòng người khác như vậy sao?” Hiển nhiên là Ninh Dĩ Tầm bị quỷ ghen tị khống chế, nói mà không suy nghĩ chất vấn Niên Ấu Dư.“Ninh Dĩ Tầm, chị dựa vào cái gì mà có thể chất vấn tôi như lẽ đương nhiên vậy, chị hỏi lương tâm mình một chút, lúc chị hôn Hàn Hân, chị có nghĩ đến cảm thụ của tôi không?” Niên Ấu Dư đỏ ửng ánh mắt hỏi ngược lại, ngữ khí của nàng không bức người như Ninh Dĩ Tầm, nhưng lời này đối với Ninh Dĩ Tầm mà nói cũng là sắc bén chói tai. Niên Ấu Dư phát giác, mình không có nửa điểm oán hận Ninh Dĩ Tầm, hoặc có lẽ là do chính nàng giữ quá sâu, chất vấn như thật như giả thế này, chính bản thân nàng cũng không còn nhận ra nữa.“Cho nên em là đang ghen tị, muốn trả thù chị đúng không, kỳ thật em vẫn để ý chị đúng không?” Ninh Dĩ Tầm đuối lý, không thể nào phản bác, không phải cô sợ nội dung Niên Ấu Dư nói với mình, mà là sợ thái độ Niên Ấu Dư đối với mình, người hiền dịu ôn thuận như Niên Ấu Dư đột nhiên lại biến thành sắc bén như thế, bén đến độ khiến tâm cô sinh đau.“Tôi mệt mỏi, tôi muốn rời đi, tôi không muốn một tình cảm không thuần túy, tôi cũng muốn yêu một người hoàn chỉnh thuộc về riêng mình, có thể để cho tôi thấy ấm áp cùng an tâm lần nữa, những điều này Thanh Nam tỷ có thể cho tôi, mà chị chỉ làm tôi thêm khổ sở mà thôi.” Ngữ khí của Niên Ấu Dư có chút mệt mỏi nói.“Không, trước đó chị thực là dao động, nhưng sau này sẽ không….” Ninh Dĩ Tầm có chút lo lắng nói, cô muốn nói cho Niên Ấu Dư đáp án trong lòng mình, nhưng cô chưa kịp nói, đã bị Niên Ấu Dư chặn lại.“Tôi và Hàn Hân cũng rơi xuống nước, chị sẽ cứu ai?” Niên Ấu Dư dùng một câu hỏi vô cùng ấu trĩ hỏi Ninh Dĩ Tầm.“Chị sẽ cứu Hàn Hân trước, sau đó chết cùng với em.” Tuy rằng đáp án này không phải là đáp án sáng suốt, nhưng Ninh Dĩ Tầm cảm thấy bản thân cô sẽ thực sự lựa chọn như vậy.“Chị vẫn nguyện ý đem sự sống cho nàng, đây nói rằng chị vẫn là để ý nàng nhất, chị muốn chết cùng tôi, có lẽ chính là không muốn áy náy mà thôi.” Niên Ấu Dư không tin, nàng chỉ chú ý đến một thoáng chần chờ bé nhỏ của Ninh Dĩ Tầm, nàng cảm thấy bản thân mình và Hàn Hân đều là người cầm đầu dây trong lòng Ninh Dĩ Tầm, làm cho Ninh Dĩ Tầm không biết phải đi về phía nào, nàng thực sự không muốn để Ninh Dĩ Tầm khó xử.“Không, không phải như thế…..” Ninh Dĩ Tầm muốn phản bác, cô cảm thấy vấn đề này tuyệt đối không xong, mặc kệ đáp như thế nào đều có lỗ hổng.“Có lẽ chúng ta thực sự không thích hợp, kỳ thật tôi không có rộng lượng như chị nghĩ, tôi nghĩ đến trí nhớ mười năm qua của trị đều khắc về Hàn Hân, vẫn còn có cảm giác như bị dao găm. Cho dù chị lựa chọn tôi, tôi cũng nghĩ đến chị từng yêu Hàn Hân như vậy, tôi sẽ không thể cứ mãi chui rúc vào một xó, giả vờ như mình không biết, tôi sẽ nghĩ chị có yêu tôi như chị từng yêu Hàn Hân không, tôi sẽ để ý, có lẽ mỗi một chi tiết nhỏ tôi đều đang là tra tấn chính mình, tôi thực sự không muốn để mình biến thành người như vậy….” Niên Ấu Dư chưa từng nghĩ đến, diễn xuất mình có thể tốt đến như vậy, trong nháy mắt kia, nàng cơ hồ lừa gạt cả bản thân mình.Ninh Dĩ Tầm lại không có lời gì mà chống đỡ, cô biết bản thân mình hiện tại yêu Niên Ấu Dư, nhưng cô quả thật cũng không nắm chắc có thể yêu Niên Ấu Dư sâu đậm như yêu Hàn Hân hay không, người trước yêu sâu bao nhiêu, người sau lại càng dễ tổn thương bấy nhiêu. Hơn nữa 10 năm ký ức, trừ phi có thể tẩy xóa hết tất cả, bằng không vẫn sẽ lưu lại trong trí nhớ của cô, mặc dù bây giờ Hàn Hân không phải là tình yêu, nhưng thủy chung vẫn là một tồn tại rất quan trọng, điều này đối với Niên Ấu Dư quả thật không công bằng. Nhưng Ninh Dĩ Tầm lại không muốn để Niên Ấu Dư cứ như vậy mà rời đi, hơn nữa cô cũng cảm thấy đây không phải là