“Cho nên, chị ấy thật sự là một chút cũng không thích mình?” Tôn Lê hỏi.“Không biết, có lẽ là có chút hảo cảm, chỉ là thấy cậu không thích hợp với chị ấy chăng, mà đây cũng là mình đoán, mình cũng không phải Trần Tinh, rốt cục chị ấy nghĩ như thế nào, mình cũng không hiểu được.” Niên Ấu Dư buông tay nói, nàng cảm thấy nói như vậy có lẽ Tôn Lê sẽ không khổ sở.“Nói không thích hợp chỉ là lấy cớ mà thôi, chẳng phải cậu với Ninh Dĩ Tầm cũng không thích hợp sao, cậu còn một đầu đâm xuống, nói trắng ra là chị ấy không thích mình.” Tôn Lê cảm thấy chỉ cần thích, vấn đề gì cũng không là vấn đề, là vì không thích, cho nên tất cả các vấn đề đều trở thành vấn đề.“Mình và Ninh Dĩ Tầm đã chia tay.” Niên Ấu Dư thản nhiên nói, kỳ thật Tôn Lê nói cũng đúng, lúc trước biết rõ Ninh Dĩ Tầm là mẹ kế của mình, bản thân mình vẫn nghĩa vô phản cố lao đầu vào, bản thân thậm chí còn chưa bao giờ cảm thấy thân phận Ninh Dĩ Tầm là vấn đề gì lớn lao. Chỉ có thể nói Trần Tinh thật sự không có khả năng thích Tôn Lê, cho nên không đủ dung túng khuyết điểm của Tôn Lê.“Thật xin lỗi, mình không phải cố ý nói đến chuyện của cậu.” Tôn Lê uể oải giải thích với Niên Ấu Dư, chưa từng có một người khiến cô cảm thấy thất bại như vậy, cô cảm giác rất khó chịu.“Mình vẫn ổn vậy thì Tôn Lê không có lý do gì vì một chuyện thất tình nho nhỏ mà ủ rủ như vậy đúng không?” Niên Ấu Dư trấn an nói.“Cậu thực sự không thèm để ý đến Ninh Dĩ Tầm sao?” Tôn Lê hỏi, cô cảm thấy Niên Ấu Dư hình như cũng không dễ dàng thoát khỏi mê chướng của Ninh Dĩ Tầm như vậy.“Chị ấy tốt, mình liền vui vẻ thay chị ấy đi.” Niên Ấu Dư thản nhiên nói, có lẽ có một ngày tình cảm có sâu đậm cỡ nào, cũng sẽ dần dần phai nhạt đi.“Tâm tính giống cậu mình không làm được. Nhưng mà lần này thật sự không giống, mình chưa từng để ý ai đến như vậy, cũng chưa từng có cảm giác khó chịu đến như vậy….” Nghĩ đến lời nói lạnh như băng của Trần Tinh với mình, trong lòng Tôn Lê cũng rất khó chịu.Nhìn Tôn Lê như vậy, trong lòng Niên Ấu Dư cũng chịu không nổi, nàng nghĩ lần này có lẽ Tôn Lê động chân tình thật, ở trình độ nào đó nói lên, nàng và Tôn Lê cũng giống nhau, đều là không được người mình yêu đáp lại.“Sẽ tốt thôi.” Niên Ấu Dư cũng không biết là đang nói với Tôn Lê hay là nói với chính mình, nhưng cũng đã lâu như vậy rồi, vì sao mình vẫn không tốt lên được đây?“Có chút không cam lòng.” Tôn Lê buồn bực nói, nghĩ đến những cố gắng trước đó đều thành công cốc, cũng rất không cam lòng, dù sao cô thực sự chưa từng dụng tâm với người nào như vậy.“Không cam lòng, vậy theo đuổi thêm lần nữa.” Niên Ấu Dư nói, nàng cảm thấy ít nhất trong lòng Trần Tinh còn không có người khác, có lẽ còn có thể thử một lần.“Không cần, da mặt mình cũng không dày lắm, không muốn đi đến trước mặt để chị ta vẽ rùa nữa.” Tôn Lê cảm thấy lòng của mình như vừa bị giẫm lên, sao có khả năng đi đến trước mặt Trần Tinh nữa, không chỉ sợ bị Trần Tinh từ chối, còn sợ tự mình đánh vào mặt mình.“Nhưng là thử sẽ luôn có cơ hội, không thử một chút cơ hội cũng không có.” Niên Ấu Dư cổ động nói, tất nhiên là với điều kiện Trần Tinh có thể nhận lấy.“Không phải cậu cũng giống mình sao, chỉ là bạn gái cũ thôi, bản thân cậu cũng không chiến mà bại. Nếu là mình mình phải trước mặt bạn gái tranh người chết ta sống mới được, tuy rằng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm không đáng để cậu dành lại, nhưng là bị người khác cướp đi làm sao được. Chúng ta có thể không cần, nhưng cũng không muốn người khác cướp lấy, nói cái gì cũng phải cướp về.” Tôn Lê nghiêm túc nói.“Tình huống chúng ta không giống nhau, Trần Tinh đáng giá để cậu thử một lần.” Niên Ấu Dư yếu ớt phản bác.“Đều giống nhau, nói trắng ra, chỉ là sợ thua hoàn toàn mà thôi, cậu sợ, mình cũng sợ, sợ đến một lần, lại bị từ chối, khẳng định càng khó chịu hơn.” Tôn Lê một châm thấy máu nói.“Vậy tùy cậu đi.” Niên Ấu Dư phát hiện chính mình thực sự không có cách nào, sợ thua hoàn toàn? Có lẽ thực sự là như vậy, có đôi khi nàng hy vọng bản thân mình có tính cách giống như Tôn Lê, liều lĩnh cướp về, hình như cũng là một chủ ý tốt, đương nhiên, Niên Ấu Dư cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua mà thôi.Niên Ấu Dư không khuyên, Tôn Lê càng cảm giác đây không phải là điều mình muốn, ẩn ẩn hy vọng Niên Ấu Dư cũng sẽ có lý do thuyết phục cô không cần buông tha.“Giận sao?” Tôn Lê kéo tay áo Niên Ấu Dư một chút, cô cảm thấy bản thân mình hôm nay nói có chút quá đáng.“Mình cũng không nhỏ nhen như vậy, mình cũng hy vọng có thể an ủi cậu, nhưng mà bản thân mình còn không an ủi được, sợ không đưa ra đề nghị gì tốt đẹp.” Niên Ấu Dư chi tiết nói, sự thật nàng cảm thấy Tôn Lê cũng không có nói gì sai, nên cũng không có gì phải tức giận.“Tâm tình mình thực sự rất kém, lời nói có chút không ngăn được, hình như cái gì cũng không dậy nổi.” Tôn Lê nằm lên giường Niên Ấu Dư, sâu kín nói.“Mình hiểu.” Niên Ấu Dư vỗ nhẹ bả vai Tôn Lê, lúc nàng và Ninh Dĩ Tầm chia tay cũng vậy, đối với mọi thú vui trêи đời đều không còn hứng thú, đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn bình phục lại được. Nhưng mà bây giờ tâm trạng thật ra đã bình tĩnh lại khá nhiều, có lẽ thích cũng không nhất định phải có được, không chờ mong sẽ không thất vọng, có lẽ để hồi phục như lúc đầu, chỉ cần thời gian mà thôi. Tình yêu giống như một loại chất độc, xâm nhập nhanh chóng hung hãn, muốn giải khỏi cũng phải tốn khá nhiều sức lực.……//…….Ninh Dĩ Tầm bắt đầu nhập tâm chuẩn bị cho Liveshows, cô cố gắng luyện ca, còn thực sự cùng đạo diễn bàn đến chi tiết, từng ngọn đèn trang trí, bố trí vũ đài, phòng chờ trang phục đều tham gia vào. Ninh Dĩ Tầm chưa từng dụng tâm làm việc như vậy, giống như dùng hoàn toàn tâm lực để chuẩn bị biểu diễn. Trần Tinh cảm thấy Ninh Dĩ Tầm không giống chuẩn bị cho biểu diễn, mà ngược lại giống như chuẩn bị cho hôn lễ của mình, nàng còn nghĩ Ninh Dĩ Tầm đại khái là muốn đứng trước mặt Niên Ấu Dư lãng mạn thông báo. Trần Tinh còn biết, Ninh Dĩ Tầm thậm chí còn tự viết một ca khúc, hát vào buổi tối cuối cùng, nội dung ca từ Trần Tinh không thể nào biết được, bất quá nàng không chỉ nhắc nhở Ninh Dĩ Tầm một lần, không cần viết quá rõ ràng, cũng không nên tiết lộ quá nhiều thứ không nên tiết lộ, ca khúc này thực sự khiến cho Trần Tinh cảm thấy rất lo lắng.Ninh Dĩ Tầm bề bộn nhiều việc, nhưng một khi có thời gian rảnh Ninh Dĩ Tầm sẽ vẽ Niên Ấu Dư, tập tranh trước kia đã để lại Niên gia, lần này Ninh Dĩ Tầm lại mua thêm tập khác. Hiện tại cô đã có thể vẽ Niên Ấu Dư một cách nhuần nhuyễn, cô muốn vẽ thật nhiều hình ảnh của Niên Ấu Dư, vẽ xong tập tranh, ở buổi biểu diễn sẽ dâng cho Niên Ấu Dư. Chỉ có khi mọi cố gắng đều hoàn thành xong, Ninh Dĩ Tầm mới cảm thấy bản thân mình mới có thể tình nguyện cam lòng mà buông tha cho, bởi vì theo bản năng cô vẫn không tin tưởng sự thật, nên không muốn buông tha, cô vẫn tin tưởng vào trực giác của mình.….//….“Ấu Dư, sinh nhật con sắp đến rồi, con muốn quà gì đây?” Trêи bàn cơm, Niên Tông Hán hỏi con gái, hắn đột nhiên nhớ đến sinh nhật Niên Ấu Dư lần trước, Ninh Dĩ Tầm hát cho Ấu Dư nghe, dành hết nổi bật, hắn suy nghĩ có phải là bắt đầu từ lúc đó, Ninh Dĩ Tầm đã tán tỉnh tâm Ấu Dư, dù sao Ấu