Rõ ràng hôm nay là sinh nhật của mình, bản thân mình là nhân vật chính, nhưng tâm tình nàng vẫn luôn rất tệ, chỉ là ngoài mặt vẫn lộ ra vẻ mỉm cười, để người khác không cảm thấy mình không vui, nàng cảm giác bản thân mình giống như đang đeo mặt nạ.Bữa tiệc sinh nhật hơn 11h mới chấm dứt, Niên Ấu Dư mới có thể lên lầu, ngay cả quần áo cũng chưa thay, trực tiếp nằm lên giường, nàng cảm giác tinh lực của mình giống như bị vét sạch, rõ ràng thể lực của mình cũng không phải kém như vậy, đại khái chỉ là không có tâm tình đi ứng đối người khác, cho nên lần này mới cảm thấy mỏi mệt.Niên Ấu Dư nhìn đồng hồ một chút, bây giờ đã là 11h15 phút, tin nhắn nàng mong chờ vẫn chưa tới, trong lòng Niên Ấu Dư có loại thất vọng nồng đậm, nàng suy nghĩ, có lẽ Ninh Dĩ Tầm chưa từng nhớ kỹ sinh nhật của mình. Tầm mắt Niên Ấu Dư có chút trống rỗng nhìn di động chừng năm phút đồng hồ, sau đó chuẩn bị đi tắm, không mong chờ, sẽ không có thất vọng và khổ sở.10 giờ Ninh Dĩ Tầm đã làm xong mọi chuyện, tắm rửa xong nằm lại trêи giường chừng lúc 10h30, cô luôn đánh đi đánh lại tin nhắn chúc mừng sinh nhật Niên Ấu Dư, rốt cục thêm thêm bớt bớt, lúc 11h23 phút mới xong, chỉ còn lại 4 chữ, sinh nhật vui vẻ, sau đó có chút không yên lòng nhấn gửi tin.Trong lòng Ninh Dĩ Tầm tràn đầy chờ mong Niên Ấu Dư trả lời tin nhắn, nhưng Niên Ấu Dư cũng không lập tức trả lời, mười giây, hai mươi giây, một phút, năm phút, mười phút, rồi mười lăm phút đồng hồ dần trôi qua, tâm tình nóng bỏng như than đỏ trong lò bị cháy rụi, giống như bị nước tưới xuống, phát ra âm thành xèo xèo ủ dột, theo thời gian càng trôi, tâm tình càng lạnh lẽo đến đóng băng.Ninh Dĩ Tầm bắt đầu suy nghĩ, có lẽ em ấy không biết nên trả lời mình như thế nào, có lẽ em ấy không nhìn thấy, hay là em ấy đổi số điện thoại rồi, có phải là cô nhắn không đúng số không, Ninh Dĩ Tầm đột nhiên muốn gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư, hơn nữa ý nghĩ chỉ lóe lên chốc lát, cô thực sự liền nhấn gọi, chính là tiếng chuông vang thật lâu, vẫn không có ai bắt máy. Ninh Dĩ Tầm bắt đầu miên man suy nghĩ, có phải em ấy không muốn nhận điện thoại của mình không, không trả lời tin nhắn, chẳng lẽ lời chúc sinh nhật của mình đối với em ấy thực sự không có chút ý nghĩa nào? Niên Ấu Dư thực sự không thích mình đi, kỳ thật là do bản thân tự mình đa tình đi, nghĩ như vậy, Ninh Dĩ Tầm liền tắt điện thoại, nằm lại trêи giường, cảm giác trong lòng khó chịu đến hoảng loạn.Chờ Niên Ấu Dư đi ra, thời gian đã là 11h51 phút, Niên Ấu Dư đi tắm hết nửa tiếng đồng hồ, nàng cầm điện thoại, muốn mở ra xem, lại không dám mở lên, chỉ sợ lại thất vọng một lần nữa, rõ ràng không nên để bản thân mình hy vọng, nhưng là nàng rốt cục vẫn không nhịn được, mở điện thoại ra, nhìn thấy một tin nhắn cùng một cuộc gọi nhỡ, trái tim thình thịch một chút, tâm tình có chút kϊƈɦ động, sợ còn hồi hộp hơn khi đi thi. Nàng cảm giác tay cầm điện thoại của mình cũng có chút run rẩy, nhìn thấy tên Ninh Dĩ Tầm trong tin nhắn, cùng 4 chữ sinh nhật vui vẻ, hốc mắt không tự giác đỏ lên, có vui vẻ cũng có chua xót, nàng cảm thấy bản thân mình hiện tại giống như một con rối gỗ, còn Ninh Dĩ Tầm lại là người điều khiển nó.Trong khoảng thời gian ngắn Niên Ấu Dư không khống chế được tâm tình của mình, nàng do dự không biết là nên nhắn tin trả lời hay gọi điện thoại lại, nhưng là không đến 5 giây, nàng quyết định gọi điện thoại, ít nhất còn có thể nghe được âm thanh của chị ấy, mặc dù âm thanh hay hình ảnh của chị ấy mình đều nghe hằng ngày, nhưng nàng vẫn muốn trò chuyện cùng Ninh Dĩ Tầm.Niên Ấu Dư cầm điện thoại, nàng cảm giác chưa từng khẩn trương như vậy, nàng hít sâu mấy hơi, chỉ sợ khi nói chuyện với Ninh Dĩ Tầm, âm thanh đều sẽ phát run, áp chế kϊƈɦ động trong lòng một lát, để cảm giác tốt lên nhiều, Niên Ấu Dư mới dám gọi điện thoại lại cho Ninh Dĩ Tầm.Ninh Dĩ Tầm nằm trêи giường khổ sở, nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên, cô cơ hồ ngay ở giây thứ hai liền bắt điện thoại.“Vừa rồi em đi tắm.” Niên Ấu Dư vì chuyện vừa rồi không nhận điện thoại giải thích, nàng nghĩ dù sao Ninh Dĩ Tầm cũng nhắn tin chúc mình sinh nhật vui vẻ, mình lễ phép muốn giải thích cũng là chuyện hợp lý.“Không có việc gì, tôi chỉ là đột nhiên nhớ đến hôm nay là sinh nhật của em, muốn chúc em một tiếng sinh nhật vui vẻ.” Ninh Dĩ Tầm làm bộ như không để ý nói.Quả nhiên chính là đột nhiên nhớ tới, Niên Ấu Dư nghĩ đến đây nội tâm có chút thất vọng, nhưng là lập tức bỏ qua, tuy rằng là đột nhiên nhớ đến, nhưng ít ra vẫn còn nhớ, mình nên cảm thấy đủ mới đúng.“Cảm ơn.” Ngữ khí Niên Ấu Dư ôn nhu trả lời.“Không cần khách khí.” Nghe Niên Ấu Dư nói lời cảm tạ, Ninh Dĩ Tầm cũng không biết phải nói gì, chỉ có thể khách sáo đáp lại, cô nên nói cái gì đó để phá vỡ không khí xấu hổ trầm mặc này đây? Cô cũng không phải là người am hiểu chuyện mở ra đề tài khác.“Gần đây chị tốt không?” Niên Ấu Dư muốn nói chuyện với Ninh Dĩ Tầm nhiều một chút, tùy tiện nói cái gì cũng được, nàng chỉ muốn nghe âm thanh của Ninh Dĩ Tầm, cho nên không muốn buông tha cuộc nói chuyện này.“Tôi tốt lắm, còn em thì sao?” Có lẽ là do bầu không khí trầm thấp, Ninh Dĩ Tầm trở nên thật cẩn thận, không hiểu sao lại mong muốn Niên Ấu Dư cứ tiếp tục mở đề tài khác, hy vọng em ấy có thể nói nhiều chuyện về tình hình gần đây của em ấy. Ninh Dĩ Tầm không dám trả lời kiểu bóp chết đề tài như trước nữa.“Em cũng rất tốt.” Ninh Dĩ Tầm đáp như vậy, làm cho Niên Ấu Dư không thể tự nhiên nói thêm gì, hơn nữa so với chuyện mình nói, Niên Ấu Dư càng nguyện ý nghe Ninh Dĩ Tầm nói chuyện.Ninh Dĩ Tầm phát hiện cô và Niên Ấu Dư nói chuyện với nhau, thật giống như máy móc thiếu dầu nhớt, cực kỳ trì trệ, thế nhưng Ninh Dĩ Tầm thực sự không biết phải nói tiếp thế nào, cô cũng không muốn kết thúc cuộc điện thoại này như vậy.“Sinh nhật vui vẻ!” Ninh Dĩ Tầm đột nhiên nhìn đồng hồ, thời gian vừa đúng 11h58 phút, cô nghĩ hẳn là kịp chúc lần nữa.“Vừa rồi chị đã nói rồi!” Niên Ấu Dư nhắc nhở.“Đối với em hẳn là nên nói hai lần, bởi vì tôi nghĩ, sẽ không có ai giống tôi, sẽ nói chúc mừng hai lần, tôi muốn làm một người đặc biệt một chút.” Ninh Dĩ Tầm còn nghiêm túc nói.Nghe Ninh Dĩ Tầm nói, tim Niên Ấu Dư hơi nhói một chút, hốc mắt lại đỏ lên, Ninh Dĩ Tầm rõ ràng đã có Hàn Hân, vì sao lại còn nói những lời khiến cho người khác dễ dàng hiểu lầm như vậy. Bản thân mình rõ ràng muốn chậm rãi buông Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng rất khó, cũng tốn nhiều thời gian, nhưng lâu một chút cũng có thể buông được, nhưng khi nghe xong những lời này, những cố gắng trước đó của bản thân mình lại thất bại, nàng biết bản thân mình luyến tiếc, luyến tiếc cứ như vậy buông Ninh Dĩ Tầm.“Ninh Dĩ Tầm, chị không thích hợp nói với em những lời này.” Chị quên bên cạnh chị còn có Hàn Hân sao?Ninh Dĩ Tầm nghe tới, ý tứ của Niên Ấu Dư chính là: bên người tôi đã có Tống Thanh Nam, chị không thích hợp nói với tôi những lời này. Điều này làm cho tâm tình Ninh Dĩ Tầm xuống thấp đến cực điểm, làm cô đặc biệt muốn hỏi Niên Ấu Dư một chút, trong lòng Niên Ấu Dư còn có mình hay không, nhưng là cô lại không dám hỏi, không biết là đáp án tốt nhất.“Khuya rồi, em ngủ sớm một chút đi.”