“Sư phụ muốn đi đâu?” Tô Li không nghĩ tới, Chu Dịch nhanh như vậy liền phải rời đi.
Nàng nghe Bạch Cần nói, Chu Dịch mới đến thôn Hoàng Sơn không lâu, bởi vì chữa bệnh miễn phí cho thôn dân cho nên ai cũng gọi hắn một tiếng đại phu, lại không biết tên thật của hắn, cũng không biết thân phận hắn ra sao.
" Thiên hạ lớn lao.
Đi đến chỗ nào chính là chỗ đó!" ([email protected]@)
Tô Li nghe xong, trầm ngâm một lát, lui lại rồi quỳ xuống: " Tô Li nghe theo sư phụ dạy dỗ."
Này chính là đáp ứng rồi!
Chu Dịch nghe vậy, hơi mỉm cười, xoa xoa chòm râu của chính mình.
Hắn đã sớm phát hiện, đứa nhỏ Tô Li này thực ra cũng không đơn giản như nàng biểu hiện.
Nàng hiểu biết y dược, nếu không mấy ngày nay cũng không chọn những dược quý của hắn mà làm hỏng.
" Bắt đầu từ nay, cứ tới giờ Thìn thì ngươi tới đây.
Hôm nay xuống nghỉ ngơi trước đi."
" Vâng."
...................!
Trong nháy mắt đã qua ba tháng.
Ba tháng này, người Tô gia Tô Li đều không có gặp.
Mà bạc mang từ Tô gia đã sớm tiêu hết, Tô Li liền dựa vào y thuật Chu Dịch truyền cho nàng, mỗi ngày lui tới giúp thôn dân bắt trị mạch, đổi được chút lương thực sinh sống ở thôn Hoàng Sơn này.
Tô Li bệnh nhiều năm, mọi người nói lâu đã thành lương y.
(┐( ∵)┌)
Nàng thử bắt mạch cho mình, đối với thân thể mình cũng hiểu rõ.
Nàng có thể miễn cưỡng tồn tại chứ không thể khỏi hẳn bệnh.
Lý Tử Câm khi đó, đa qua tuổi trị liệu tốt nhất.
Mà lúc này, được Chu Dịch chỉ bảo, nàng hiểu biết thêm không ít.
Ngay cả Chu Dịch cũng bất ngờ, Tô Li này là người cực kỳ thông minh.
Ngày mai, chính là chi ước ba tháng của Chu Dịch và Tô Li.
“Sư phụ nhất định phải đi sao?” Tô Li