Tô Li này với Tô Li trước đây căn bản không giống nhau, không thích màu sắc như vậy.
A?” Bạch Cần sửng sốt một chút, thiếu gia thế nhưng không thích bộ y phục trắng này.
" Thôi, để ta tự tìm!" Tô Li đứng dậy, tự đi tìm quần áo.
Tìm nửa ngày mới biết, trong tủ của Tô Li, chẳng có bộ nào nàng thích cả, chỉ có thể chọn đại một áo choàng màu bạch nguyệt, cùng đai lưng ngọc rồi để Bạch Cần giúp nàng mặc vào.
Nàng sửa sang trang phục lại, khiến Bạch Cần trước mặt đơ người.
Tô Li có làn da cực trắng, chỉ là trước đây nàng hành động quá đáng khinh, đem khí chất của nàng đều cấp xuống.
Hiện giờ nàng như một tá giả thượng (乁( •_•)ㄏ), khí chất tăng thêm vài phần, khiến Bạch Cần ngây người.
" Muội muội, đi thôi!" Lúc Tô Li đi ra, thuận tay cầm lấy quạt gỗ xếp, nàng vừa xuất hiện liền đem Tô Niệm Nga cả kinh không nói nên lời.
Nếu không phải đích thân Tô Thái đưa nàng về, Tô Niệm Nga chắc chắn người trước mặt này là giả trang Tô Li.
".....!Hảo." Hơn nửa ngày Tô Niệm Nga mới đáp lời, cùng Tô Li ta ngoài Tô phủ.
Ngoài cửa còn có thứ trưởng tỷ tỷ của Tô Li và Tô Niệm Nga, tên Tô Nhụy.
Thời điểm Tô Nhụy thấy Tô Li, trong lòng cũng kinh ngạc, may mà còn có Tô Niệm Nga bên cạnh, mới bình tĩnh hơn.
Ba người ngồi chung một chiếc xe, hướng kinh thành phồn vinh nhất mà đi.
Bên trong xe ngựa, Tô Li tay cầm một thanh quạt xếp, cái được cái không phe phẩy tay trái của mình, nhắm mắt dưỡng thần, hoàn toàn không có ý định nói chuyện với Tô Niệm Nga và Tô Nhụy.
Hai người này, đều là đầu xỏ gây hại đến Tô Li.
Khiến thanh danh Tô Li tuột dốc không phanh.
Cho nên Tô Li cũng không muốn cùng các nàng